"Đừng!" Thẩm Trọng Hoa hoảng sợ ngồi bật dậy, che ngực, sắc mặt trắng bệch.
Nhìn thấy ánh nến lay lắt tĩnh mịch và gió đêm khe khẽ lướt qua màn lụa mỏng, Thẩm Trọng Hoa như người chết đuối cuối cùng cũng bắt được một thân gỗ nổi, thần kinh kéo căng lập tức thả lỏng, nhưng trong lòng vẫn nặng trĩu như cũ. Giống như bị nước tràn vào trong lồng ngực, không ra được, cũng không thể trôi xuống.
“Thất Thất…” Thẩm Trọng Hoa cúi đầu nhìn hai tay của mình, trong mộng, hoặc kiếp trước, hai tay của chàng đầy máu tươi của Thẩm Thất.
Máu tươi của Thẩm Thất nhuộm váy cưới màu đỏ nàng mặc trêи người thành màu đỏ thê lương đẹp đẽ hơn, Thẩm Trọng Hoa muốn cầm máu cho nàng, cố gắng ấn vết thương trêи cổ Thẩm Thất, nhưng căn bản không cầm được máu, giống như một dòng nước suối, róc rách chảy ra từ kẽ tay chàng.
Mà hiện tại, hai tay Thẩm Trọng Hoa sạch sẽ, không có những màu đỏ chói mắt làm chàng choáng váng, chỉ có một mảng mồ hôi lạnh ướt nhẹp.
"Thẩm Thất..." Hô hấp của Thẩm Trọng Hoa run rẩy, lúc xuống giường lại lảo đảo ngã xuống: "Bảo nàng tới... bảo nàng tới..."
"Vâng." Lãnh Tinh lên tiếng, chưa đi bao xa thì nghe thấy Thẩm Trọng Hoa phân phó lại lần nữa: "Không... không... bổn vương đi qua... bổn vương đi tìm nàng..."
Đêm hôm ấy, Lãnh Tinh hỏi Lưu Nguyệt, có phải lúc đi rước đèn xảy ra chuyện gì hay không, vương gia hình như có chút bất thường.
Thẩm Trọng Hoa khoác thêm áo ngoài, nhân lúc ban đêm, bước chân tiếp tục đi tới Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thinh-sung/1514570/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.