Phong Khanh trợn to hai mắt nhìn về phía Cảnh Thiên, cô ta hoàn toàn không ngờ được Cảnh Thiên lại dám từ chối lệnh của ông trùm. Đây rõ ràng là cơ hội mà bất kỳ ai ở đây cũng muốn có.
Nhìn một lượt mọi người đang cười vui vẻ, Phong Khanh siết chặt nắm tay, cố gắng phát ra tiếng nói không có gì bất thường.
"Anh nói lí do rõ ràng một chút, không được đùa giỡn, anh cũng biết đây là chuyện quan trọng." Cơ hội ở cạnh với anh ta trong suốt thời gian làm nhiệm vụ là Phong Khanh cất công hằng ngày đến chỗ cha hiếu thuận pha trà, đánh cờ, thỉnh thoảng nói tốt vài câu cho Cảnh Thiên, anh ấy lại xem thường việc đó như vậy, thử hỏi ai có thể giữ được bình tĩnh.
Cảnh Thiên thu lại nụ cười trên khoé môi, lẳng lặng đưa mắt đối diện với Phong Khanh.
"Tôi không có kinh nghiệm bằng Long Đản, nhóm người của Ba Lỗ cũng là người trong bản của tôi quản lí, tôi không muốn để người của mình bảo vệ." Cảnh Thiên hai mắt lạnh tanh không chút nhượng bộ nói rõ, đều là đã được tính trước.
Muốn anh đi áp tải, lại muốn người của anh chặn đường bảo vệ, người của anh chắc chắn sẽ dốc mạng mà bảo vệ anh, đây là muốn đổ lên đầu Cảnh Thiên cái danh ham sống sợ chết hay sao.
Ngải Tình mơ thấy nhưng không hiểu, anh thì khác.
Lần này, đúng là không thể nhận nhiệm vụ này được, đúng là ý trời.
"Nhưng mà..."
"Chẳng phải ông trùm đã nói tùy ý cô chọn ra người phù hợp sao, hiện giờ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-vong/905640/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.