Thời kỳ phản nghịch của Hàn Lãnh, Hàn Phong đã được trải qua. Dễ dàng cho hai đứa bé ăn sáng xong anh liền dẫn hai đứa bé đến phòng của Lập Hoành.
Hàn Phong rất bận, vốn dĩ không có thời gian để chăm sóc hai đứa bé này. Chỉ là lần này, anh ngoại trừ chờ đợi cũng chưa biết phải làm gì.
Cánh tay phải của Hàn Phong - Lập Hoành đột nhiên bị mất thị lực, không chút va chạm, không một bóng người xuất hiện.
Cứ như thế nhẹ nhàng cắt một miếng thịt trên cánh tay phải của anh.
Sáng sớm Lập Hoành được bác sĩ khám sơ qua tình trạng của mắt, tròng mắt anh giăng đầy tơ máu, chiếc đèn pin phát ra màu trắng chói loá Lập Hoành cũng không có một chút xốn xang ở mắt.
Người đàn ông mặc áo blouse trắng lắc đầu bất đắc dĩ.
"Tôi thật sự không biết anh gặp phải thứ gì."
Một người bẩm sinh có tài năng y học như Lập Hoành xưa nay trong Hắc Long những người bác sĩ như bọn họ đều không có chỗ đứng. Chỉ đơn thuần tiếp xúc với thứ gì đó không ngờ lại có thể tước đi đôi mắt của một người, Không nói đến nghề bác sĩ của cậu ta chỉ nói đến đến khả năng sau này có thể khôi phục lại khả năng thiện xạ hay không, không một ai trong bọn họ biết được.
Lập Hoành không có chút biến hóa nào trên mặt, ánh mắt mờ mịt không chớp hướng về phía trước, cả người dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra, nhắc nhở vị bác sĩ.
“ Trước hết cứ liên tục khử trùng, một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-vong/905637/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.