Cảnh Thiên bên ngoài đã sắp không chịu nổi, âm thầm nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên có một vòng tay nhỏ bé ôm lấy hông anh.
Cảnh Thiên lập tức đưa mắt nhìn xuống, hai bàn tay nhỏ bé trăng nõn ôm chặt lấy hông anh còn không quên sờ sờ cơ bụng, chỉ có một người to gan như thế thôi.
Cảnh Thiên đứng yên cho cô ôm, anh hơi nghiêng đầu về phía sau hỏi nhỏ:
"Về phòng ngủ đi, ở đây muỗi lắm." Anh nắm lấy hai tay của cô nhét vào áo cho đỡ lạnh, tay không ngừng vuốt ve ủ ấm tay cô.
Nhưng Ngải Tình lại khác, tay cô vừa được đưa vào trong áo anh liền lập tức làm loạn, sờ cơ bụng của anh.
Cảnh Thiên đánh nhẹ vào tay cô một cái, mắng:
"Em hư quá!"
Ngải Tình không thèm trả lời anh, nhụi nhụi mặt vào tấm lưng rộng lớn của anh, đột nhiên bên trong phòng lại vang lên âm thanh xấu hổ.
Cảnh Thiên nhanh chóng quay lại bịt lấy hai tai cô, ép người cô vào bức tường bên cạnh.
"Mẹ kiếp." Động tĩnh bên trong vẫn không ngừng lại, Cảnh Thiên không nhịn được rủa một tiếng.
Ngải Tình thì sướng rồi, được anh bịt tai lại nên không biết ngại là gì, còn chồm người ra trước hôn lên mặt anh.Cảnh Thiên có ý muốn kéo cô đi nhưng Ngải Tình một mực muốn hóng hớt chuyện, cứ muốn tránh thoát anh nhào người về phía cửa nhìn vào bên trong.
Bên trong có cái gì hay ho mà xem, Cảnh Thiên dùng sức đè chặt người cô lại trên tường, không cho cô làm loạn.
"Em muốn xem cái gì hả?" Cảnh Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-vong/905619/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.