"Ngày mai mọi người sẽ tổ chức lễ kết hôn đúng không anh?".
"Ừm, Ba Lỗ rất thích con công kia." Anh vẫn miệt mài chăm chú đút cho cô ăn, giống như đang làm một chuyện rất quan trọng.
Ngải Tình lập tức ngốc lơ ngơ, con công? Ý anh nói là Đinh Vy Vy à.
"Đinh Vy Vy hả anh?"
"Ừm."
Ngải Tình: "..."
Anh cũng độc miệng thật đấy, Ngải Tình có phong cách đơn giản không giống như Đinh Vy Vy luôn chú ý đến ăn mặc, phối đủ màu sắc.
Điều này đối với đại đa số đàn ông chính là mới mẻ không chán, vậy mà đối với anh chính là một con công.
Ngải Tình bật cười đánh yêu vào vai anh một cái.
Cảnh Thiên cũng không để ý, sức lực của cô còn chưa đủ để gãi ngứa, nhất định phải bồi bổ thêm.
Đột nhiên cửa phòng bếp mở ra, hai người đang ân ân ái ái đúc nhau ăn đột nhiên khựng lại.
Quay về phía cửa thì không nhìn thấy bóng dáng ai cả.
Hai người lập tức đứng dậy, một bóng dáng nhỏ nhỏ đáng yêu đang sợ hãi che miệng lại.
Đứa bé khoảng chừng ba bốn tuổi, dáng người nhỏ nhắn, tròn tròn, người lớn phải hạ tầm nhìn xuống thì mới thấy được. Ngôn Tình Cổ Đại
"Em đến đây tìm đồ ăn sao." Ngải Tình cảm thấy rất thích cô bé này, cái biểu cảm che miệng lại rất đáng yêu.
"Em... Em đói bụng." Đột nhiên trong con ngươi cô bé như có một vầng sáng xẹt qua, cô bé lập tức vui mừng nói.
"Cậu mợ cũng đến đây ăn vụng sao, trùng hợp thật đó~" Cô bé còn mừng rỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-vong/905614/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.