Sáng hôm nay anh về phòng dự định nhìn cô một chút, dù sao chuyện hôm qua cũng là anh không đúng. Cảnh Thiên dù không muốn nhưng chuyện cũng đã xảy ra, điều anh sợ nhất chính là Ngải Tình ngày một chán ghét anh. Dẫu biết mối quan hệ giữa hai người không được tốt, anh tốt nhất nên đi khuất mắt cô nhưng anh sợ cô sẽ nghĩ quẩn, thỉnh thoảng lại vào xem cô một chút.
Trời sáng rồi anh không dám vào nữa, mãi đến gần trưa cũng không thấy Ngải Tình có động tĩnh gì, nhịn không nổi nên với vào lần nữa.
Không ngờ mọi chuyện lại theo chiều hướng ngược lại, Ngải Tình không chỉ không tức giận mà còn cư nhiên thân thiết với anh, chủ động mời gọi thân mật.
Bây giờ ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, Cảnh Thiên vô cùng hạnh phúc. Ngải Tình ăn cơm xong thì ngáp ngắn ngáp dài, làm nũng muốn anh ôm cô ngủ trưa.
Cảnh Thiên cũng không biết vì lí do gì mà cô đột nhiên như vậy, nhưng điều gì đến thì đến thôi, anh không cho phép mình từ chối cô, từ chối hạnh phúc anh luôn khao khát.
Cảnh Thiên không phải không nghĩ đến khả năng cô cố tình thân thiết với anh để tìm được cơ hội thoát ra khỏi nơi này, anh chính là ngầm cho phép cô làm như vậy.
Chỉ một cái ôm lúc ban sáng, chỉ một lần kích tình ở phòng tắm, chỉ một lần được ăn cơm cùng nhau, được ôm cô vào lòng mà ngủ, bao nhiêu đó đủ lắm rồi.
Ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua rèm cửa chiếu vào căn phòng nhỏ hẹp của hai người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-vong/905597/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.