Thế Kiệt tức giận hắn không còn giữ vẻ mặt hoà ái nữa, mà thay vào đó là sự phẫn nộ dữ tợn. Hắn biết hiện tại không thể đụng đến tên phế vật trước mắt, không chỉ là năm hộ vệ phía sau lưng tên kia.
Hơn nữa bọn họ đều đang ở ngoài phố, nếu chuyện này đến tai Hoàng Thượng phụ thân hắn sẽ bị trách phạt. Dù sao trong mắt Hoàng Thượng, lão Thái Gia của tên kia vẫn chiếm địa thế rất quan trọng.
Cố gắng áp chế sự tức giận trong lòng, Thế Kiệt ánh mắt cay độc nhìn Hạo Thiên Kỳ nghiến răng nghiến lợi nói với đồng bọn:
- Chúng ta đi!
Hai thiếu niên kia đang định tiến lên phát tiết liền bị Thế Kiệt nói một câu, khiến bọn hắn ngây người không hiểu nguyên do. Mặc dù vậy thấy Thế Kiệt nhanh chóng bỏ đi, bọn họ cũng nối đuôi nhau đi theo.
Đi được một quãng một thiếu niên bất bình hỏi:
- Thế Kiệt huynh! Tại sao lại bỏ đi? Chúng ta còn chưa xong chuyện với tên phế vật đó đâu.
Một tên khác phụ hoạ:
- Đúng vậy, hắn coi thường chúng ta, ít nhất chúng ta phải cho hắn bài học đã chứ.
Thế Kiệt lập tức mắng:
- Hai ngươi là đồ ngu sao? Không thấy bên cạnh hắn là năm hộ vệ Luyện Tủy?
Hai người kia mặc dù bị mắng nhưng vẫn không chút hiểu rõ, một tên lên tiếng:
- Luyện Tủy thì đã sao? Hắn có hộ vệ chúng ta không có sao?
- Phải! Ta có mang theo hai hộ vệ Luyện Tủy nếu cộng thêm hộ vệ của Lý huynh cùng Thế Kiệt huynh tuyệt đối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-sinh-duyen/222263/chuong-5.html