Người đàn ông kia chỉ nhếch môi từ trên ghế chủ tọa đứng lên …
" Tiểu Tử, lâu không gặp vẫn không thay đổi gì nhỉ? ".
Người mà được gọi là lão Đại của Tân Thiên Hắc Bang đã ngoài bốn mươi nhưng vóc dáng khí chất lại không phản ánh chút nào nếp nhăn thời gian. Lão Đại còn có cái tên khác Đinh Thiên,chủ nhân của Tân Thiên. Con người trải qua nhiều máu tanh, thủ đoạn ấy là ông trùm nắm giữ hơn nửa giới hắc đạo Thuận thành. Đoạn Đinh Thiên nói tiếp:
"Đám Tân Hải biết cũng coi như cho chúng chuẩn bị trước không phải sao? "
Đinh An cười nhạt:
" Anh nói đúng, lão Đại. Em không thấy lão Tam, lão Nhị đâu "
Hai người vừa đi vừa nói vào đến phòng riêng chỉ còn hai vệ sĩ đi theo.
Cạch.
" Nói đi, tiểu tử tìm được rồi định rời Tân Thiên "
Đinh Thiên không còn vẻ cười cười, gã âm trầm nhịp nhịp gõ tay lên tấm bàn. Căn phòng tuy rộng rãi nhưng dưới áp lực của gã nó trở nên bức bối, ít nhất Đinh An biết gã chỉ làm bộ. Hắn biết người anh hờ này coi mình như em ruột. Đến cả ai trong bang cũng biết điều đó, nói rời đi … Trước kia ý nghĩ đó có lẽ là thật đi, hiện tại …
" Anh nghĩ xem em nên đi đâu? Tân Thiên là nhà em. Em còn nhà nào khác sao? "
" Ha ha, anh nói tiểu tử cũng biết đùa nhỉ? "
"Không có, bọn họ không còn là gia đình, không còn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-tieng-goi-con-tim/3488944/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.