Cuối hè, buổi sáng dịu nhẹ từng sợi nắng không còn gay gắt đốt cháy. Ô cửa xổ bị rèm che kín cũng không ngăn nổi tia sáng len vào trong phòng, hắt lên tấm chăn mỏng Everon trên chiếc giường xanh dương mềm mại. Cậu trai trẻ khẽ động đậy làn mi dài nhẹ rung rinh. Hình như cậu vừa mơ một giấc mơ rất dài. Có lẽ đó không phải là mơ, mùa hè năm đó mãi là kí ức khắc sâu vào tâm trí.
10 năm trôi tựa như chỉ vừa mới thoáng qua. Thời gian đủ dài để kịp lãng quên mọi thứ cũng kịp đủ lâu để khắc vào nội tâm sâu thẳm. Tư Chân của 10 năm sau đã là cậu thiếu niên dương quang sán lạn, tương lai là một thứ có thể hình dung là tốt đẹp. Cậu vén chiếc chăn trùm đầu xuống, đôi mắt trở nên linh động, từ trên giường ngồi dậy hai tay đan vào nhau đưa lên cao vươn mình một cái. Thiếu niên này định sẵn dung nhan không thể tầm thường. Tư Chân tròn mười năm tuổi ngũ quan phát triển đồng đều, một lần dậy thì liền thành công trở thành mĩ nam. Lại nhìn đến quả đầu đinh mới dài ra thêm chừng một phân tô thêm khí chất anh tuấn bất phàm. Trên đời này thực có người đẹp đến vậy ư? Có thể!
Một hồi vệ sinh cá nhân, Tư Chân thay cho mình chiếc áo thun đơn giản, quần chun đen ở nhà rồi tự mình bước xuống phòng khách. Hiện tại mới sáu giờ ba mươi phút sáng.
“ Mẹ Nguyệt buổi sáng tốt lành “
Tư Chân xuống đến phòng khách nhìn Phong Tuế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-tieng-goi-con-tim/3458620/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.