“ Khụ “
Phong Tuế Nguyệt khẽ quay đầu đi tránh ánh mắt chăm chăm từ Ân Lan Hương
“ Tôi không chắc chị sẽ đồng ý nhưng nó có thể coi là hướng đi tốt nhất hiện giờ. Tôi với cương vị là người giám hộ, mọi thủ tục viện phí chữa trị của chị sẽ do tôi đảm bảo đổi lại tôi muốn có một mối liên kết coi như người thân của chị, chị Lan Hương “
Ân Lan Hương tạm thời đình chỉ hoạt động trong vài giây đến lúc bị người kề gần sát mặt đối mặt mới nửa hiểu nửa không phản ứng lại: “ coi như người thân? “
Phong Tuế Nguyệt biết có lẽ người này chưa hiểu hết mình nói gì liền giải thích thêm:
“ Cũng không có gì phức tạp chỉ cần tôi nhận đứa nhóc Tư Chân làm con nuôi vậy chẳng phải hợp lý rồi? “
“....”
“ Tôi cần thời gian để suy nghĩ cảm ơn cô, Phong Tuế Nguyệt “ Ân Lan Hương cảm kích ánh mắt nhìn người chân thành, giọng nói phát ra âm thanh dịu nhẹ đặc biệt có tính công kích cả về thị giác lẫn thính giác.
Phong Tuế Nguyệt vuốt vuốt cái mũi thẳng tắp trong lòng xôn xao nhưng ngoài mặt vẫn là tỏ vẻ lạnh lùng nói:
“ Không có gì, đúng rồi chị có muốn đi gặp nhóc con không? Tôi dẫn chị đi.”
.....
Đi dọc hành lang cách mấy căn phòng bệnh nữa, Ân Lan Hương mở cửa bước vào trong thấy trên giường là đứa con trai nhỏ của mình cô không khỏi thở nhẹ một hơi, lo lắng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-tieng-goi-con-tim/3458615/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.