“Mẹ ơi con buồn ngủ lắm, chúng ta có thể không đi được không? “
“ Con đang ngủ rất say rồi ạ “
“ Phì, Chân Chân là bé ngoan đúng không? Bé ngoan thì không nên ngủ nướng đâu nè “
Ân Lan Hương nhìn đứa con trai nhỏ của mình cuộn thành một cái kén trong chăn chỉ lộ ra đôi mắt thỉnh thoảng lén lút nhìn lại cô. Thật là không biết buồn ngủ mà thiên thần nhỏ này cứ nhìn cô mãi thế. Ân Lan Hương trong lòng không khỏi bất đắc dĩ cùng nuông chiều ánh mắt dịu dàng thập phần nhìn đứa nhỏ. Không biết rõ, người ta sẽ cho rằng ánh mắt đó như thể không bao giờ nhìn thấy trân bảo được nữa vậy. Ba mươi tuổi làm một người mẹ đơn thân không dễ gì.
“Chân Chân không muốn đi cùng mẹ sao? Chỉ có mẹ và con, mẹ sẽ đưa Chân Chân đi mua đồ mới còn đạp xe đưa con đi dạo, sẽ mua kem. Con thích nhất vị socola, lúc ăn nhất định rất ngon. Con có muốn đi công viên không mẹ dẫn Chân Chân đi như các bạn nhỏ khác nhé “
“ Chân Chân của mẹ nhỏ quá, mẹ không biết sẽ được nhìn con lớn lên không nhưng nhất định Chân Chân rất đẹp trai, lớn lên tài giỏi rồi sẽ có một cuộc sống bình yên “
“Mẹ ơi, mẹ đừng khóc, Chân Chân sẽ ngoan mà, hức “
“Con không có buồn ngủ nữa, hức, mẹ sẽ bên cạnh con mãi mãi đúng không? “
Tư Chân không còn là đứa trẻ 5 tuổi bình thường những lời nói đó vô tình gợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-tieng-goi-con-tim/3458610/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.