“Khoan đã, đây không phải sản phẩm của cô ta!”
Ôn Noãn xông lên sân khấu dưới sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người có mặt ở đó. Bao gồm cả nhà báo và phóng viên, tiếng máy ảnh chụp tanh tách không ngừng.
“Cô nói gì vậy? Cô có biết mình đang làm gì hay không? Mau đi xuống đi!” Mc nhỏ giọng nói với cô.
Trong mắt bọn họ, Ôn Noãn là một người khuyết tật, vốn dĩ chẳng ai coi trọng.
Cô mặc kệ anh ta, kiên quyết nói:
“Là cô ta đã ăn cắp chiếc váy kia của tôi, chiếc váy đó là do tôi thiết kế!”
Ôn Noãn lục túi xách của mình để lấy bản thiết kế ra nhưng cuốn sách đã không cánh mà bay.
“Có bằng chứng khôn mà cô dám nói thế? Có biết tội xúc phạm danh dự của người khác thì sẽ bị phạt không?”
Cô gái kia hếch mặt lên nói đầy thách thức.
Ôn Noãn nhớ lại, chỉ có trong khoảng thời gian cô đi vào nhà vệ sinh thì cô ta mới có thể lấy trộm nó mà thôi, cô đã quá sơ suất rồi.
Ôn Noãn cắn môi, uất ức không nói nên lời, chẳng lẽ cô phải trơ mắt nhìn công sức của mình bị người khác cướp mất như vậy hay sao?
“Kính thưa quý vị ban giám khảo và toàn bộ quan khách, tôi nghĩ rằng cô ta đang muốn nhục mạ tôi, mong các vị hãy đuổi cô ta ra ngoài!”
Mc lúng ta lúng túng kéo tay Ôn Noãn, bỗng nhiên bị kéo mạnh nên cô lảo đảo phải giữ chặt hai cây gậy trong tay. Nhưng anh ta kéo quá mạnh cho nên Ôn Noãn bị ngã xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-duoi-tong-tai-lanh-khoc/652518/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.