“Khinh Dạ…”
Đôi môi cô mềm mại chạm vào làn da anh, Bạch Khinh Dạ nghiến răng chịu đựng lửa nóng trong người. Hai tay giữ chặt bả vai cô:
“Ai cho em uống rượu hả?”
Sóng mắt cô lúng liếng lay động, thân hình như không xương dựa sát vào người anh, Ôn Noãn bĩu đôi môi nhỏ xinh, nói:
“Tại vì em muốn…”
Bạch Khinh Dạ nghe xong, ánh mắt tức thì lạnh hẳn đi.
“Ôn Noãn, em đang muốn chọc tức tôi có phải không?”
Ôn Noãn không những không sợ dáng vẻ anh lúc tức giận mà còn bật cười khúc khích, ngón tay nhỏ mân mê khuôn cằm đĩnh đạc của anh nghịch ngợm:
“Rượu…em muốn uống rượu…”
Vẻ mặt anh đen xì, thanh âm trầm hẳn đi:
“Còn dám đòi uống rượu tiếp?”
Ôn Noãn ôm cổ anh, nức na nức nở làm loạn lên:
“”Em muốn uống rượu! Mau đưa rượu cho em…”
Bạch Khinh Dạ không nỡ mạnh tay với cô, anh bế thốc cô lên, Ôn Noãn như con sam dính sát vào người anh, đã thế còn ở trên người anh làm loạn.
Anh hít sâu một hơi, yết hầu chuyển động lên xuống, giây lát sau bờ môi Ôn Noãn chạm vào một thứ mềm mềm ấm nóng, một dòng nước mát lành chảy xuống cổ họng khô khốc của cô, Ôn Noãn hé miệng nghênh đón nó, hai cánh tay mảnh khảnh ôm cổ anh càng chặt.
Thứ trong miệng cô vừa trơn trượt lại vừa ấm nóng, hơn nữa cứ sục sạo trong miệng cô không ngừng, Ôn Noãn nhăn mày khó chịu liền cắn cho thứ đó một cái.
Bạch Khinh Dạ bị đau, bèn rời khỏi môi cô:
“Em dám cắn tôi?”
Ôn Noãn nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-duoi-tong-tai-lanh-khoc/652515/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.