“Mừng thiếu gia và tiểu thư về nhà ạ.”
Ngô quản gia phụ thư ký Đổng mang hành lý của Ôn Noãn vào trong nhà, Bạch Khinh Dạ lập tức dặn dò ông ta:
“Chuẩn bị cho tôi sữa nóng và đồ ăn nhẹ đi.”
“Vâng ạ.”
Bạch Khinh Dạ định bế cô xuống xe nhưng Ôn Noãn bỗng chặn tay anh lại:
“Để em tự đi được rồi.”
“Không được.”
Bạch Khinh Dạ không đồng ý, hai cánh tay rắn chắc vươn ra ôm chặt cô vào lòng, nâng niu cô như bảo bối sợ vỡ. Trái tim Ôn Noãn đập nhanh dần, vừa bước vào trong nhà thì thân hình anh bất chợt khựng lại.
Ôn Noãn ngẩng đầu lên nhìn theo ánh mắt anh, cơ thể cô phút chốc cũng cứng đờ.
Trên ghế sa lông có một người phụ nữ khoảng hơn năm mươi tuổi, nhưng khuôn mặt thì chỉ trong tầm bốn mươi tuổi, bà ta mặc một bộ váy xanh sang trọng và nền nã, mái tóc dài đen mượt buộc gọn bằng một chiếc cặp bằng vàng sau gáy.
Diêu Thanh Ngân nhìn bàn tay con trai của mình đang ôm một cô gái khác, hơn nữa cô gái này còn là Ôn Noãn, lông mày của bà ta tức khắc chau thành một đường.
“Ban ngày ban mặt lại ôm ôm ấp ấp nhau như thế thì còn ra thể thống gì? Không có chân tự đi hay sao?”
Ôn Noãn đỏ mặt, vùng vẫy khỏi tay anh, Bạch Khinh Dạ đặt cô xuống ghế, Diêu Thanh Ngân nhìn thẳng cô nói:
“Ôn Noãn, cô không biết ngại hay sao? Mặt dày bám lấy Khinh Dạ, không biết thân biết phận của mình ở đâu à?”
Diêu Thanh Ngân nói thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-duoi-tong-tai-lanh-khoc/652512/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.