Ôn Noãn trở về nhà họ Ôn, hành lý của cô cũng được thư ký Lâm mang tới ngay sau đó. Anh ta nhìn cô khó xử nói:
“Ôn tiểu thư, có lẽ tổng giám đốc chỉ là nhất thời giận dữ mà thôi, cô chịu khó vài hôm nhé.”
Ôn Noãn chỉ mỉm cười không đáp.
“Thư ký Lâm, đi thôi.” Thấy anh ta đứng đó một lúc, Bạch Khinh Dạ liền hạ kính xe xuống nhắc nhở.
Anh ta vội vàng chạy đi, Ôn Noãn nhìn chiếc xe ô tô màu đen của anh xa dần, trái tim như bị ai đó bóp nghẹt.
Có khi…như thế này lại tốt hơn?
Cô chống gậy đi tới trước cửa, ấn chuông một cái, không lâu sau đã có người bước ra.
“Ôn Noãn?”
Dì Thẩm lộ ra vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy cô, bà là người đã chăm sóc cho cô từ nhỏ nên giống như người mẹ thứ hai của cô vậy, sau khi ba mẹ cô mất, Ôn Noãn được Bạch gia nhận nuôi nên cũng không còn gặp lại bà nữa.
Vẻ mặt cô xúc động không kém, không ngờ dì Thẩm vẫn còn ở đây…
“Dì Thẩm, là ai thế?” Tú Linh thấy bà ta đứng ngoài cửa mãi không vào, tò mò đi tới.
Sự xuất hiện của Ôn Noãn khiến cho cô ta rất ngạc nhiên, tiếp đó ánh mắt bị thu hút bởi va li hành lí đặt bên cạnh xe lăn.
“Ôn Noãn, sao thế? Em bị Bạch Khinh Dạ đuổi ra khỏi nhà rồi à?”
Tú Linh vờ như quan tâm nhưng bên môi lại nở nụ cười chế nhạo.
“Không phải, chẳng qua em thấy trước khi kết hôn mà sống cùng nhau thì không tốt cho lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-duoi-tong-tai-lanh-khoc/652494/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.