Lý trí của Bạch Khinh Dạ phút chốc quay trở lại, anh kéo vạt váo lên cho cô, đôi đồng tử đen thâm như mực lấy lại sự bình tĩnh.
Ôn Noãn ngước mắt nhìn anh, đồng tử long lanh thấp thoáng sự hụt hẫng.
Bạch Khinh Dạ mím môi nói:
“Nếu em còn nhìn tôi như vậy thì tôi sẽ không kiềm chế được đâu.”
Nghe vậy. Cô bối rối liền cụp mi mắt xuống không nhìn anh nữa, trái tim trong ngực vẫn còn đập thình thịch như một cái trống nhỏ.
Bạch Khinh Dạ đột nhiên đứng dậy, xốc lại áo trên người mình. Ôn Noãn nhanh nhẹn bắt lấy tay anh níu lại:
“Khinh Dạ, anh đi đâu thế?”
Anh nhìn xuống nơi tiếp xúc của hai người, như nhớ lại sự mềm mại ngọt ngào ban nãy của cơ thể cô, bèn hít sâu một hơi mới đáp:
“Tôi đi tắm.”
“Chẳng phải anh đã tắm rồi à?”
Anh mắc bệnh sạch sẽ, mỗi khi đi làm về là phải tắm ngay, bây giờ đã là nửa đêm rồi còn đi tắm làm gì?
Nhìn vẻ mặt ngây thơ của cô, ánh mắt anh càng tối dần. Bạch Khinh Dạ nói:
“Ôn Noãn, là em cố tình không biết hay giả vờ không biết đấy? Nếu bây giờ không tắm thì dưới này của tôi làm sao mà chịu nổi?”
Ôn Noãn ngại ngùng thả tay anh ra, trước lúc anh quay đi cô còn lén nhìn nơi đó của anh, Bạch Khinh Dạ mặc quần rộng nhưng cô vẫn loáng thoáng thấy được nó hơi gồ lên. Ban nãy lúc anh áp sát vào người cô, Ôn Noãn cũng cảm thấy chỗ có của anh rất to và nóng….
Hai má cô nóng ran
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-duoi-tong-tai-lanh-khoc/652491/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.