Trong một căn phòng tối tăm lạnh lẽo.
“Chát!”
Một cái tát giáng thẳng xuống gương mặt của Ôn Noãn, nửa gò má bên phải tức thì hiện lên năm dấu tay đỏ ửng. Cô ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người đứng trước mặt.
“Mày vẫn còn dám nhìn tao bằng ánh mắt như vậy?!” Tú Linh gằn giọng, trong mắt tràn đầy hận ý.
Cô ta bóp mạnh cằm cô đến nỗi đau như sắp gãy, nhìn gương mặt xinh đẹp của Ôn Noãn không có lấy chút sợ hãi nào, đôi mắt cô ta càng thêm đỏ ngầu. Tú Linh đột nhiên rút một con dao găm giấu trong người ra rồi dùng sức banh miệng Ôn Noãn, độc ác dứt khoát cắt lưỡi cô.
“A!”
Ôn Noãn chỉ kịp hét lên một tiếng rồi ôm lấy miệng mình, máu từ miệng cô tuôn trào không ngừng qua kẽ tay, cơn đau đớn làm cô xây xẩm mặt mày, cơ thể nhỏ bé run lên bần bật, mùi máu tanh tưởi không ngừng lan tỏa trong không khí. Tú Linh hả hê đứng nhìn cô, thấy cô giơ tay về phía Chu Hoàng Anh như cầu cứu, cô ta liền bật cười một tràng:
“Ôn Noãn, mày nghĩ một kẻ tàn phế như mày còn mơ mộng Hoàng Anh sẽ yêu mày sao?”
Chu Hoàng Anh chậm rãi tiến tới đứng sau lưng Tú Linh, còn vươn tay ôm eo cô ta, anh ta liếc mắt nhìn cô đầy khinh bỉ và chán ghét, không thèm nói một lời, Tú Linh tiếp tục công kích cô:
“Ôn Noãn, một kẻ tàn phế như mày thì nên chết đi, không có một người đàn ông nào yêu mày đâu. Hoàng Anh và tao đã đính hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-theo-duoi-tong-tai-lanh-khoc/258359/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.