Trong một căn phòng VIP trong bệnh viện, một người đàn ông trẻ tuổi đang an tĩnh nằm trên giường bệnh. Anh là người mà cả bệnh viện phải xôn xao đón tiếp ngày hôm qua.
Trong phòng lúc này có hai người đang đứng. Một người có vẻ lớn tuổi trong số đó lên tiếng:
"Viện trưởng, cậu Hàn không có nguy hiểm đến tính mạng chứ? Sao đến giờ vẫn không thấy tỉnh lại?"
Viện trưởng nhìn chàng trai đang nhắm nghiền mắt trên giường bệnh. Ông không dám có sơ suất gì đối với bệnh nhân này.
Khi nhận được điện thoại tổng giám đốc tập đoàn CE bị tai nạn sẽ đến bệnh viện này, ông cảm thấy mình suýt bị đột qụy.
Mọi người không biết người đứng sau CE là ai nhưng tập đoàn CE không ai là không biết.
Tập đoàn CE lấn sân vào mọi lĩnh vực. Từ kinh doanh quần áo, đồ trang sức đến kinh doanh sòng bạc, bất động sản.
Tập đoàn CE nằm trong top 50 tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới.
Mà bây giờ người đứng đầu CE đang nằm đây, ông cảm thấy thật áp lực.
Viện trưởng quay sang nhìn người đàn ông trung niên đang lo lắng bên cạnh, nở nụ cười mà ông cho là thân thiện nhất:
"Ngài Hàn không có gì đáng ngại. Chỉ là do ảnh hưởng của thuốc mê nên đến giờ vẫn chưa tỉnh lại."
Quản gia Lưu thở phào một hơi. Ông nhìn viện trưởng nở nụ cười hiền hậu:
"Cảm ơn viện trưởng. Ngài vất vả rồi"
"Khụ..." Viện trưởng bị nước bọt của mình làm sặc. Ông vội vàng xua tay: "Không có gì, không có gì. Tôi ra ngoài trước. Nếu có chuyện gì ông chỉ cần bấm nút là được" Nói rồi ông đi ra ngoài.
Trong phòng lúc này chỉ còn mình quản gia Lưu. Ông nhìn Hàn Phong trên giường mà cảm thấy đau xót. Đứa nhỏ này từ bé đến lớn vẫn luôn một mình, tạo nên tính cách lạnh lùng và không thích tiếp xúc với ai như bây giờ. Ông mặc dù là quản gia nhưng Hàn Phong là do ông nhìn lớn lên, ông coi như là con ruột của mình. Hàn Phong cũng chỉ tiếp xúc với mình quản gia Lưu. Mặc dù vẫn là bộ mặt lạnh lùng nhưng ẩn trong đó vẫn là sự kính trọng.
Ông đang chăm chú Hàn Phong. Bỗng người trên giường nhíu chặt lông mày lại như chịu đựng điều gì đó rất thống khổ.
Quản gia Lưu đứng bật dậy. Ông nghĩ Hàn Phong đau ở đâu đấy, định đưa tay bấm nút ở đầu giường, bỗng ông khựng lại.
Từ đôi mắt đang nhắm chặt kia, ông thấy được nước mắt đang chảy ra. Từ bé đến giờ ông chưa một lần thấy Hàn Phong rơi nước mắt. Rốt cuộc anh đang chịu đựng điều thống khổ gì?
Trong khi quản gia Lưu đang suy nghĩ thì người trên giường chậm rãi mở mắt.
Trong đôi mắt mờ mịt hơi nước, vẻ bi thương và đau khổ đến tột cùng vẫn chưa kịp rút đi. Anh ngơ ngác nhìn xung quanh. Đây là...bệnh viện sao? Anh vẫn chưa chết à?
Quản gia Lưu thấy người trên giường đã tỉnh, ông vội vàng đến bên cạnh:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]