“Hy Đệ, con tiểu tiện nhân này quá đáng giận, cô không được tha cho nó.” Tần nhị thẩm đứng bên cạnh đắc ý châm ngòi thổi gió.
“Tao liều mạng với mày.” Từ Hy Đệ lao lên túm chặt đầu tóc Thịnh Ninh vừa túm vừa chửi. “Tiểu tiện nhân, mày cứ đắc ý đi, tao đánh chết mày.”
Thịnh Ninh cũng bị khơi dậy tính cách thô bạo, đỏ mắt cùng Từ Hy Đệ lao vào đánh nhau.
“Đừng đánh, hai người đừng đánh nữa……” Tần nhị thẩm giả làm người tốt đứng một bên can ngăn, nhưng chỉ nói mồm mà không hành động.
Thịnh Ninh thấy vậy càng điên hơn, dứt khoát túm lấy tóc Tần nhị thẩm đem bà ta kéo vào cuộc chiến.
Khi Tề Lỗi lái máy kéo vào thôn, vừa lúc đi đến bờ sông nhìn thấy ba người đang đánh nhau loạn thành một đoàn. Vốn dĩ định làm như không nhìn thấy, kết quả nhìn thấy một gương mặt quen thuộc thì vội vàng dừng xe lại chạy qua xem.
Khi đi đến nơi, mới phát hiện một mình cô đánh nhau với hai người vậy mà không bị rơi vào thế hạ phong. Lập tức vừa cảm thấy tức giận vừa cảm thấy buồn cười.
“Tất cả dừng lại, không được đánh nữa, Từ Hy Đệ đi tìm anh trai cô ra đây, tôi muốn đánh gãy chân chó của ông ta.” Nghe thấy Tề Lỗi nói làm cho ba người đang chiến đấu kịch liệt lập tức ngừng lại.
Thịnh Ninh tóc tai tán loạn, quần áo trên người bị xé rách vài chỗ. May mắn hôm nay cô mặc một bộ quần áo cũ ở nhà, nếu là mặc quân trang mà bị xé hỏng thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thap-nien-80-tieu-giai-the/992917/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.