"A? Ừ! Được được được." Thẩm Lộ Hoa bị câu nói của Thịnh Ninh làm cho ngây ngốc đứng đơ ra mãi mới hoàn hồn. Mong chờ mười mấy năm, lần đầu tiên kế nữ gọi bà là mẹ, miễn bàn vui mừng bao nhiêu.
Tận đến lúc ra phía sau nhà, đi trên mặt đất vườn rau nhà mình, Thẩm Lộ Hoa vẫn còn cảm thấy không chân thật.
"An An, con véo mẹ xem có phải mẹ đang nằm mơ hay không?"
Thịnh An chỉ tiếc rèn sắt không thành thép* nói: " Mẹ, mẹ chỉ có chút tiền đồ này thôi sao? Chị ta gọi một tiếng mẹ người đã vui mừng như vậy? Con mỗi ngày đều gọi mẹ, cũng không thấy mẹ cắt một mét vải nào may quần áo cho con."
*Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn.
"Ninh Ninh lớn vậy rồi đây là lần đầu tiên gọi ta là mẹ đó!" Thẩm Lộ Hoa thoả mãn nói.
"Mẹ, người thật bất công!"
"Đừng nói bậy, Ninh Ninh từ nhỏ đến lớn rất không dễ dàng. Đổi lại là con, mỗi ngày đều bị người ta chỉ thẳng mặt mắng là hồ ly tinh, sau lưng đâm chọc, con chịu được không?" Thẩm Lộ Hoa banh mặt, nghiêm túc răn dạy.
"Nếu là con, con chắc chắn sẽ xé nát miệng bọn họ ra." Nàng đương nhiên không chịu nổi, chỉ có đồ ngốc kia mới thích chơi với Tần Thúy Phân.
Trong lòng Thịnh An ghét nhất là Tần Thúy Phân, chưa thấy người nào dối trá hơn cô ta.
"Nếu con làm như vậy, khẳng định sẽ bị mắng càng khó nghe hơn. Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thap-nien-80-tieu-giai-the/992905/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.