Cho nên, trước khi đến đây, Phong Thanh Thanh nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng quyết định đến sống ở bên Đông Môn kia. Đông Môn là nơi phát triển sớm nhất của cả thành phố S, đồng thời cũng là nơi phát triển tốt nhất từ trước đến nay.
Phát triển tốt có nghĩa là thu hút nhiều người tới đây.
"Em, ở nơi này? Nhưng ở đây là giá thuê đắt nhất trên báo." Phong Thụy Thanh cau mày nói.
Ở trên phố Hoàng Kết này, tiền thuê hai gian phòng là sáu tệ một tháng. Mà ở những nơi khác, chỉ có ba tệ hoặc bốn tệ thôi.
Vì sao cô lại muốn chạy đến sống ở đó?
Tiền bọn họ mang theo không nhiều lắm, nếu tiêu không hợp lí, chỉ sợ là không đủ.
"Anh à, em nghe các bạn cùng lớp nói rằng nơi sôi động nhất ở thành phố S là Đông Môn. Em đã nghĩ, muốn kinh doanh thực phẩm tất nhiên là phải chọn nơi có nhiều người hơn. Đắt hơn một chút cũng không có vấn đề gì, có nhiều người là tốt rồi. Dân cư đông đúc, việc kinh doanh tự nhiên sẽ tốt hơn. Đến lúc đó, rất nhanh là có thể kiếm lại tiền thuê nhà này rồi." Phong Thanh Thanh cười nói.
"Nhiều người thì tất nhiên cũng có nhiều người làm ăn, người ta cũng không ngốc. Chúng ta thật sự muốn tới đó sao? Giá thuê nơi đó đắt như vậy, chúng ta chỉ mang theo hơn một trăm tệ, sợ không đủ dùng." Lý Tiểu Lộ hối hận nói. Nếu biết giá cả ở đây cao như vậy, bà nên mặt dày đi mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau/2870741/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.