Sáng sớm, gió thổi nhè nhẹ, gió mùa hạ thổi làm lá cây rung động, trong không khí tràn ngập mùi đồ ăn. Hứa Chiêu mặt không đổi sắc mà trả lời vài câu, sau đó lại tiếp tục ngồi dưới tán cây cổ thụ đầu thôn Nam Loan nhìn về phương xa phát ngốc. Cậu họ Hứa tên Chiêu, ý là mong đợi tiền đó xán lạn vô hạn. Nhưng, cậu vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị xin việc bắt đầu cuộc sống xán lạn vô hạn, thì ông trời lại chơi đùa cậu một vố lớn.
Cậu xuống lầu lấy hàng chuyển phát nhanh, lại té ngã một cái, khiến cho cậu cứ thể mà bị ném tới trên người “Hứa Chiêu” của những năm 80, xung quanh không có Internet, không có TV, cơm áo nhà cửa thiếu thốn, lại có thêm một điều không chân thực nhưng thực sự tồn tại. Cậu có một đứa con hơn hai tuổi. Không sai, là con trai, hơn hai tuổi. Không phải là nguyên Hứa Chiêu cùng phụ nữ nào sinh, mà là nguyên Hứa Chiêu tự mình sinh.
Sinh như thế nào? Không phải là nguyên Hứa Chiêu có năng lực không giống người thường tự sinh con, mà là đối phương có năng lực làm Hứa Chiêu sinh con, tóm lại là cậu sinh con trai, đặt tên con là Hứa Phàm. Hừa Phàm là một đứa trẻ rất đáng yêu, mặt mày rất xinh đẹp, cũng không biết một người ba ba khác của nó là ai. Năm đó Hứa Chiêu tới học trên thị trấn, mơ mơ hồ hồ ngủ cùng một người đàn ông, sau đó trúng thưởng, trở về thôn Nam Loan bí mật đem hài tử sinh ra, vốn là qua hai năm có thể bắt đầu lại cuộc sống mới, ai biết là hai người chị dâu của nguyên Hứa Chiếu và mẹ của nguyên Hứa Chiêu vì chuyện lông gà vỏ tỏi mà cãi nhau, thế là sự việc Hứa Phàm là nguyên Hứa Chiêu tự minh sinh ra bị bại lộ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.