Lưu Thuý Vân nói xong liền chỉnh lại khăn voan cài trên đầu con gái, che đi khuôn mặt thật cẩn thận, chiếc váy cưới dáng suông mặc trên thân hình nhỏ nhắn, thật sự có thể che đi vài phần mỏng manh yếu đuối của con gái thứ hai.
“Đi mở cửa đi.
”Giản Thiết Đống mím chặt môi, đi đến mở cửa phòng ra, bông tuyết rơi phủ kín mặt sân, trong sân đều là người trong thôn và người thôn bên cạnh đến để xem náo nhiệt.
Ở bên cửa lớn đoàn người thân của nhà họ Tưởng bao quanh lấy một người cao lớn đứng ở giữa, là một người đàn ông mặc bộ quân phục màu xanh.
Giản Thiết Đống liếc mắt đánh giá Tưởng Phong, dung mạo thật anh tuấn, thân hình anh ta so với mình xem ra rất rắn chắc, bước đi trên đường so với người bình thường rất không giống nhau.
Tóm lại dù thế nào cũng không thể so sánh được với anh ta, chính là cảm thấy cả người anh ta phát ra một khí chất rất mạnh mẽ, nếu như người này thật sự chấp nhận em gái của mình, có anh ta chăm sóc em gái nhất định sẽ rất tốt.
Giản Thiết Đống từ khi biết cha mẹ mình để em gái thứ hai gả thay thì trong lòng vẫn luôn rầu rĩ không vui vẻ nổi.
Lúc này càng không thể có thêm chút kỳ vọng thay đổi nào, chỉ vọng em gái thứ hai của mình sẽ có một kết quả tốt đẹp, hạnh phúc bình an cả một đời.
Giản Mẫn nhìn cảnh tượng náo nhiệt trước, mắt nép vào sau cánh cửa xem hôn lễ của thời đại này.
Lúc cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thap-nien-80-cuoi-ho/982979/chuong-22.html