Tô Vũ Ninh tranh thủ trong lúc làm bữa sáng, đun một ít nước nóng, đổ ra chậu cho Tiêu Mặc Hàn, rồi quay lại phòng bếp.
Lúc này cô cũng không mở miệng nói gì nữa
Chỉ nghĩ đến tình trạng sức khoẻ suy yếu của Tiêu Mặc Hàn lúc sáng, lông mày cô không khỏi nhíu lại, cô nghi ngờ Tiêu Mặc Hàn đã bị bỏ đói khá lâu rồi.
Nhà họ Tiêu thật là độc ác!
Bữa sáng là mì nước, món này làm khá nhanh, cô nấu nhiều một chút để Tiêu Mặc Hàn có thể ăn được nhiều hơn.
Có thể là do sự đồng cảm, ở đời trước cô là một người thường xuyên quyên tiền cho những người khó khăn ở miền núi. Trong tiềm thức, Tô Vũ Ninh muốn đối xử với Tô Mặc Hàn tốt một chút.
Sau khi ăn sáng xong. Tô Vũ Ninh không để ý đến Tiêu Mặc Hàn vẫn đang ngồi trong sân, xoay người đi ra ngoài: "Tôi ra ngoài một chút."
Cô nhớ rằng trong thôn có một người thợ mộc, nhưng cô không biết làm một đôi nạng sẽ tốn bao nhiêu tiền.
Cô bây giờ chỉ có một ít tiền, phải giữ làm vốn kinh doanh nên không thể tiêu xài bừa bãi. Nhưng với tình trạng hiện giờ của Tiêu Mặc Hàn, nếu không có nạng hỗ trợ thì có thể sau này anh ấy đi vệ sinh sẽ lại bị ngã.
Tốt xấu gì thì cũng không nên để bị ngã, nếu không sẽ gặp rắc rối to.
Cô vừa đi đến cổng thôn, đã gặp những thanh niên tri thức đang đi làm, đương nhiên Chu Chỉ Thanh cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thap-nien-70-duoc-lao-dai-cung-chieu/3357161/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.