Thật chắc chắn và dứt khoát.
Để cho Hoắc Hàn Niên vừa yêu vừa hận!
Đầu lưỡi chạm vào má phải, không có tiếp tục đề tài, giọng nói lạnh hơn một chút, "Thiếm em sống ở đâu?"
Ôn Nguyễn báo địa chỉ.
Với một cú đánh tay lái, chiếc xe đã lao đi.
Trong xe, một sự im lặng chết chóc lại tiếp tục.
Ôn Nguyễn chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cảm thấy hụt hẫng và ngột ngạt.
Hoắc Hàn Niên một tay cầm vô lăng, tay kia tựa vào cửa kính xe hạ xuống, hai người đều không nói nên lời.
Trong nửa năm, giữa hai người luôn tồn tại một khoảng cách.
Cô không còn có thể tin tưởng anh một cách dễ dàng, và cô sẽ rút vào trong vỏ bọc của mình nếu có một chút xáo trộn!
Nửa tiếng sau, xe dừng lại ở cửa nhà thiếm Ôn Nguyễn.
Lệ Yến Sâm gửi tin nhắn cho Hoắc Hàn Niên.
"Yến Sâm để vali vào quầy bảo vệ."
Ôn Nguyễn ậm ừ, nói lời cảm ơn với Hoắc Hàn Niên, tháo dây an toàn rồi xuống xe.
Hoắc Hàn Niên ngồi trong xe, nhìn cô tránh né anh như lũ, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng đến mức quét một lớp băng giá.
Hoắc Hàn Niên không quay đầu lại cho đến khi Ôn Nguyễn xách vali từ quầy bảo vệ bước vào cửa.
Hoắc Hàn Niên đến hội quán.
Hội quán là một câu lạc bộ tư nhân, là nơi để tầng lớp thượng lưu của kinh đô tụ tập và thư giãn, trang trí theo phong cách cổ kính, cao cấp và sành điệu.
Nhân viên phục vụ mặc sườn xám ở cửa tươi cười chào Hoắc Hàn Niên, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971688/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.