Ôn Nguyễn nhìn chằm chằm vào ID người gọi trong vài giây.
Cuối cùng, chỉ nhấn nút từ chối và chặn số.
Cô không muốn bị đánh bay cảm xúc nữa, không còn nghị lực và can đảm.
Còn anh, vì đã lựa chọn buông tay, thì cô sẽ không ngoảnh lại!
Nhắm mắt lại, Ôn Nguyễn cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình.
Trong khách sạn, Hoắc Hàn Niên gọi lại cho Ôn Nguyễn nhưng được thông báo là không gọi được, nhìn chằm chằm vào điện thoại một lúc lâu.
Khuôn mặt tuấn tú của anh ảm đạm.
Cô thật tàn nhẫn.
Cô còn cứng rắn hơn cả anh!
...
Diệp Khuynh Ngữ quay qc dầu gội đầu ở bãi biển riêng vào buổi chiều.
Sau khi Ôn Nguyễn phát hiện ra, đã lái xe đến bãi biển.
Diệp Khuynh Ngữ mặc một chiếc váy dài màu đỏ và quấn khăn với mái tóc dài như rong biển.
Diệp Khuynh Ngữ là cô gái đẹp nhất mà Ôn Nguyễn từng thấy, cô mặc váymàu đỏ, rực rỡ đến chói mắt, giống như một đóa hồng đỏ đang nở rộ.
Diệp Khuynh Ngữ có dáng người cùng đôi chân thon thả, đường cong chữ S mà vô số cô gái không thể bì kịp.
Chiếc váy đỏ tôn lên dáng người của cô một cách hoàn hảo, Ôn Nguyễn không khỏi thốt lên kinh ngạc khi nhìn thấy cô.
“Bà xã của anh càng ngày càng đẹp.” Nguyễn đi tới trước bàn trang điểm, dùng ngón tay trắng nõn mỏng manh móc lấy chiếc cằm thanh tú của Diệp Khuynh Ngữ, “Em thật cảm động.”
Diệp Khuynh Ngữ cười mê hoặc, "Nào, hôn một cái."
Cả hai đang cười đùa vui vẻ thì cánh cửa phòng thay đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971656/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.