Khi ở bên anh, Ôn Nguyễn có vô số điều muốn nói với anh.
Ngay cả khi anh lầm lì, cô cũng sẽ không để bầu không khí nguội lạnh.
Bây giờ, chỉ có sự cứng nhắc và im lặng.
Khi anh thở ra khói, đôi mắt đen không đáy rơi vào cô từ lúc nào.
Ôn Nguyễn khó chịu vì anh.
Cô khoanh tay trước ngực, đi đến cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn và đứng yên, quay lưng lại với anh.
Hoắc Hàn Niên cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Tiêu Dật.
Vì vậy, khi Diệp Khuynh Ngữ xuống lầu khách sạn, đột nhiên bị chặn lại, ba lô của cô bị lấy mất.
Diệp Khuynh Ngữ mặt không hề cảm xúc, Tiêu Dật lạnh như băng Diêm La Vương, đồng tử co rụt lại, "Anh là ai a?"
"Vị tiểu thư này, sau một tiếng, túi của cô tôi sẽ trả cho cô!"
"Anh có tin tôi kêu to lên?"
Diệp Khuynh Ngữ vừa dứt lời, hơn chục vệ sĩ mặc đồ đen từ trong góc tối đi ra.
Tất cả lời nói của Diệp Khuynh Ngữ đều bị ôm vào trong cổ họng.
...
Chờ hơn hai mươi phút, Diệp Khuynh Ngữ vẫn chưa tới.
Ôn Nguyễn lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Diệp Khuynh Ngữ.
Kết quả là không có ai bắt máy.
Vừa định gọi cho Diệp Khuynh Ngữ, cô đột nhiên cảm thấy có người tới gần.
Mùi thuốc lá thoang thoảng quyện với mùi rượu đỏ xộc vào chóp mũi, một hương vị vừa quen vừa lạ.
Điện thoại mà Ôn Nguyễn đang cầm bị giật mất, ném trên sô pha.
Ôn Nguyễn giật mình nhìn.
Đáp lại, cô cau mày muốn lấy điện thoại.
Nhưng giây tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971652/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.