Ôn Nguyễn biết mình đang nói gì và thật khó để thuyết phục.
Cô nắm chặt tay Diệp Khuynh Ngữ, dùng đôi mắt nai ngấn nước nhìn cô, "Ngữ nhi, tin tưởng tớ một lần, được không?"
Diệp Khuynh Ngữ ngày thường không chỉ học mà còn đóng phim, rất hiếm khi cùng cha mẹ đi du lịch.
Lần này cô định đi Bali, nhưng phải vài tháng sau, người đại diện mới cho cô ấy đi nghỉ một thời gian.
Tự nhiên cô muốn đi chơi cùng bố mẹ.
Nhưng nhìn vẻ mặt của Ôn Nguyển, Diệp Khuynh Ngữ không thể nói lời từ chối.
Nếu đó chỉ là giấc mơ của Ôn Nguyễn thì sao?
Thôi, lần sau cô đi với ba mẹ vậy!
Diệp Khuynh Ngữ vỗ vỗ tay Ôn Nguyễn, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, “Được rồi, nhưng tớ sẽ đưa ba mẹ ra sân bay trước, sau đó sẽ kiếm cớ không đi! "
"Ngữ nhi, cảm ơn cậu đã tin tưởng tớ."
“Chuyện gì đâu, đừng khóc.” Diệp Khuynh Ngữ cầm thực đơn cho Ôn Nguyễn, “Cậu muốn ăn gì, hôm nay tớ sẽ đãi cậu.”
Ôn Nguyễn đang chuẩn bị gọi đồ ăn thì ngoài cửa vang lên một vài tiếng cười giòn tan và ngọt ngào.
Ôn Nguyễn và Diệp Khuynh Ngữ ngẩng đầu nhìn.
Bốn hoặc năm cô gái ăn mặc sang trọng bước vào.
Diệp Uyển Uyển đi giữa mấy cô gái, mặc áo khoác trắng, không trang điểm, mỉm cười trông thật xinh đẹp.
Nhìn thấy Diệp Uyển Uyển, Ôn Nguyễn khẽ nheo đôi mắt nai trong veo.
Ở trong nước một thời gian, tính tình của Diệp Uyển Uyển có chút thay đổi.
Trước đây, tuy trông dịu dàng, tao nhã nhưng cô ấy lại giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971642/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.