Ôn Nguyễn tự nhắc mình phải để mắt đến anh trong kỳ nghỉ đông này.
Cô không thể để anh bị tổn thương thêm nữa!
Hoắc Hàn Niên tiến lên vài bước, nhận thấy Ôn Nguyễn không đi theo, anh quay đầu lại nhìn cô gái đang đứng ở chỗ mình, lông mày mảnh mai nhíu lại, anh bước đến gần cô và xoa đầu cô bằng lòng bàn tay to của anh, "Em đang nghĩ gì vậy?"
Ôn Nguyễn phục hồi lại, từ trong túi xách lấy ra một chiếc hộp tinh xảo, mỉm cười nhìn Hoắc Hàn Niên, "Anh à, đây là lễ vật em tặng anh."
"Đang êm đẹp, sao tự dưng lại đưa tôi lễ vật?"
"Em biết anh mỗi lần thi, đều là cố ý nhường em, trong lòng em ái náy, nên đưa cho anh lễ vật nhỏ, coi như đền bù á!"
Hoắc Hàn Niên cầm lấy chiếc hộp tinh xảo, mở ra, bên trong là một đôi khuy măng sét nạm vàng đen, uy nghiêm và độc đáo.
Các rãnh của khuy măng sét được đính kim cương tinh xảo ở hai bên, ở giữa có hai chữ cái hoa văn kim cương đen.
N và N.
Nguyễn và Niên.
Những chiếc khuy măng sét được cô đặt làm riêng tại cửa hàng hàng đầu Bvlgari.
Hoắc Hàn Niên hôm nay tình cờ mặc một chiếc áo sơ mi, anh đưa măng sét cho Cố Nguyễn, "Đeo vào cho tôi đi."
Ôn Nguyễn khẽ gật đầu.
Hoắc Hàn Niên nhìn cô gái đang cận kề, trên mặt không hề trang điểm, làn da trắng nõn, mịn màng như trứng gà bóc, không một chút khuyết điểm, vẻ đẹp không thể tin được, không lẫn tạp chất.
Mái tóc dài đen tuyền đung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971617/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.