Các phóng viên đã náo động.
Không ngờ Văn Nhân tuổi còn trẻ lại âm hiểm như vậy.
Muốn dùng dư luận để phá đám bạn học của mình.
Từng người một, bọn phóng viên vây lấy Văn Nhân và mẹ cô.
Các câu hỏi ngày càng sắc nét hơn.
Ôn Nguyễn quay lại nhìn các bạn học phía sau, nước mắt lưng tròng cúi đầu cảm ơn bọn họ, "Cảm ơn các bạn hôm nay đã ra tay bảo vệ tôi!"
Nói rồi nhìn Hoắc Hàn Niên bên cạnh không nhìn cô, lông mày kiếm khẽ cau lại, đút tay vào túi quần, lên xe, rời đi.
Ôn Nguyễn, "......" Thái độ của anh là như thế nào? Chuyện ngày hôm qua vẫn chưa bình tĩnh lại! Anh thật sự không giải thích nữa sao?
Ôn Nguyễn yêu cầu các học sinh về lớp học trước, sau khi cổng trường vắng lặng, Văn Kiệt bước đến trước Ôn Nguyễn và Ôn Cẩm Chương.
“Ôn tiên sinh, Ôn tiểu thư, tôi đã phản bội cả mẹ và em gái của mình, có muốn bài tỏ chút lòng thành không?” Văn Kiệt xoa xoa ngón trỏ và ngón cái, muốn hỏi hai cha con một ít tiền.
Đôi mắt phượng của Ôn Cẩm Chương lóe lên sắc bén dưới ống kính, "Mẹ cậu cùng em gái cậu dùng dư luận để cho con gái tôi bị buộc tội. Tôi không kiện cậu, mà cậu còn đòi tiền?"
Văn Kiệt giật mình, "Ông là người giàu nhất Vân Thành, ông có biết bao nhiêu tiền? Ông có cho hay không, nếu không ngày nào tôi cũng đến cổng trường quấy rầy con gái ông!"
Ôn Nguyễn cười mỉa mai, cô lấy điện thoại ra và phát lại lời những gì Văn Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971612/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.