Ôn Gia.
Ôn Nguyễn vừa đi về thì nghe thấy giọng nói khó chịu của bà nội từ trong phòng khách, "Mặc cái gì vậy, không mặc cái áo kiểu Tôn Trung Sơn đi!"
Sau đó là giọng nói thản nhiên và hơi lười biếng của người đàn ông, "Kiểu áo Tôn Trung Sơn do Ôn Cẩm Thành mặc quá nghiêm túc so với phong cách của tôi!"
"Cậu... Cậu không làm cho tiểu Kiều Kiều nhà tôi xấu hổ khi mặc cái này đến trường sao?"
"Bà lão, tôi bắt kịp thời đại, nếu không tin tôi, khi con gái trở về thì hỏi con bé xem, tôi ăn mặc như vậy có phải đáng xấu hổ không?"
Ôn Nguyễn bước vào phòng khách và tình cờ nhìn thấy người đàn ông đang nhìn bà nội như muốn nói rằng bà nội của cô đã quá cổ điển để bắt kịp xu hướng.
Ôn Nguyễn chớp mắt.
Ông và Ôn Cẩm Chương, cô rất giỏi trong việc phân biệt, bây giờ cô gần như có thể nhận ra ai là ai trong nháy mắt.
Ôn Vân Thần mặc một chiếc áo phông trắng mỏng vừa vặn, áo sơ mi màu xanh nhạt khoác ngoài áo phông, áo sơ mi không cài cúc, có thể lờ mờ nhìn thấy đường nét ngực và cơ bụng được chiếc áo phông che đi, ông đặt chiếc áo khoác da màu đen trên cánh tay của mình, áo sơ mi T-shirt và áo khoác da.
Phần thân dưới là kiểu quần jean cơ bản, kiểu phối này trông nổi bật và không hề phức tạp, cứng nhắc mà khiến người đàn ông bốn mươi trông trẻ trung và thời trang hơn rất nhiều.
Trong ấn tượng của Ôn Nguyễn, Ôn Cẩm Chương thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971600/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.