Ôn Nguyễn tập trung vào Diệp Khuynh Ngữ, nhưng lại không để ý đến thanh niên sắc mặc âm trầm kia.
Rất nhanh đã đến thứ hai.
Sau khi Diệp Uyển Uyển về đến trường, cô đi thẳng đến phòng làm việc của cô chủ nhiệm Chu Lệ Bình.
Trong kỳ thi hàng tháng này, cô cảm thấy mình đã thể hiện rất tốt, và không có vấn đề gì khi lọt vào tốp ba của trường.
"Cô Chu, kết quả đã ra chưa? Lần này em thi thế nào?" Diệp Uyển Uyển hiện lên một chút lo lắng cùng mong đợi trên khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng.
Chu Lệ Bình nhìn thấy Diệp Uyển Uyển thì mỉm cười, "Tốt lắm, em mới là top ba."
Diệp Uyển Uyển Tim đập nhanh hơn.
Tự mình ước lượng là một chuyện, xác nhận từ miệng của giáo viên lại là chuyện khác.
"Còn top một và top hai?"
"Là Hoắc Cảnh Tử và Tống Thiến."
Tức là không có Ôn Nguyễn?
Trong lúc Diệp Uyển Uyển cười nhạo trong lòng, trên khuôn mặt xinh đẹp lại hiện lên một tia khổ sở, "Không có em gái Nguyễn Nguyễn của em sao?"
Chu Lệ Bình nghĩ đến Ôn Nguyễn, trong mắt hiện lên một tia nước mắt, lắc đầu một cái, không nói gì.
Diệp Uyển Uyển không để ý đến sự phức tạp trong mắt Chu Lệ Bình, sau khi rời phòng giáo viên, cô lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho Liễu Thục Oánh.
Biết rằng Diệp Uyển Uyển đứng top ba, còn Ôn Uyển thì không được xếp hạng, Liễu Thục Oánh vội đáp, lát nữa bà sẽ đến trường với Ôn Cẩm Chương.
Môi Diệp Uyển Uyển cong lên thành một nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/971462/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.