Không chút nghĩ ngợi, Tiêu Chiến trực tiếp đi về phía hai người.
Động tĩnh của cậu rất lớn, hai người bên sô pha lập tức chú ý tới.
Khi Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến thì sửng sốt.
Thiếu niên bình thường rất thích cười, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng thiếu niên tức giận, mặt không có chút biểu tình nào.
Triệu Kỳ tiêm thuốc ức chế vào, lúc này đầu say say, khi nhìn thấy Tiêu Chiến đôi mắt trừng lớn: "Sao cậu lại ở chỗ này?"
Tiêu Chiến lạnh mặt bắt lấy Triệu Kỳ đang hướng về phía Vương Nhất Bác, mặc kệ cậu ta giãy giụa, cường ngạnh tha cậu ta đi ra cửa.
Triệu Kỳ bị Tiêu Chiến kéo thất tha thất thểu, hô hấp dồn dập, muốn giãy giụa lại hoàn toàn không sức lực, chân mềm nhũn ngã về phía trước, dựa vào trên người cậu.
Triệu Kỳ tuy không có sức lực, nhưng cũng có trọng lượng, Tiêu Chiến đi nhanh, đột nhiên lại bị người khác ngã vào, bước chân loạng choạng sắp ngã về phía trước, lúc này cậu mới buông tay Triệu Kỳ ra để giữ thăng bằng.
Triệu Kỳ nguyên bản dựa vào Tiêu Chiến, lúc này không có chống đỡ, trực tiếp té ngã trên đất.
Tiêu Chiến cảm thấy thật xui xẻo, chuẩn bị tốt tâm lý đo đất.
Ngay sau đó, eo bị bắt lấy, cả người không cong ngã về phía trước nữa, một giây sau cả người đều được ôm lấy.
Đợi đến khi Tiêu Chiến đứng vững, thanh âm của Vương Nhất Bác trầm ổn truyền đến bên tai.
"Không có việc gì chứ?"
Nghe được âm thanh trầm ổn của hắn, tâm tình Tiêu Chiến nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-o-the-cua-tong-tai-nha-giau/451156/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.