Ngoài cửa, trời còn chưa tối hẳn, sắc trời giống như một tấm vải màu lam sậm che lên, không sáng ngời, nhưng cũng có thể thấy rõ.
Vương Nhất Bác nhìn sắc trời rồi nói với Tiêu Chiến: "Cậu sợ bóng tối sao? Trong viện có đèn, hiện tại còn chưa mở nhưng cậu có thể nói Đa Mễ mở lên."
Ban đêm đèn đúng giờ 7 giờ sẽ mở, bây giờ còn kém hơn 5 phút.
Tiêu Chiến bất đắc dĩ mà nhìn Vương Nhất Bác, chẳng lẽ trong đầu người này một chút phong hoa tuyết nguyệt cũng không có?
Chỉ là muốn đối phương xem cậu là một người bạn trước, hoàn toàn không phải phương diện kia. "Anh không đi sao?"
Nhìn thấy bộ dáng mong chờ của cậu, Vương Nhất Bác có điểm mềm lòng, nhưng hắn đối với hoạt động tản bộ tiêu thực một chút hứng thú cũng không có: "Không đi. Trên lầu có phòng tập."
"Tôi có thể dùng sao?"
"Có thể, nhưng phải chú ý an toàn."
Nam thần của cậu thật cao lớn cường tráng, dáng người tam giác ngược hoàn mỹ, chỉ tiếc bị quần áo che kín rồi.
Cậu thầm nghĩ đến bộ dáng khi nam thần tập thể hình, tim lại đập nhanh hơn: "Được, tôi sẽ chú ý."
Vì vậy, Tiêu Chiến đi theo Vương Nhất Bác lên lầu hai, phòng thứ nhất phía bên phải là phòng tập, đi vào nhìn thấy liền choáng váng, nếu không nói trước sợ cậu sẽ nghĩ đây là một trung tâm tập gym chuyên nghiệp rồi.
Bên trái là các loại máy móc dụng cụ, phía bên phải là bể bơi, đằng trước vách tường có một sân bóng rổ mini, ở giữa có một vách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-o-the-cua-tong-tai-nha-giau/272032/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.