“Về rồi à.”
Vừa bước vào nhà, một người đàn ông từ phía sau ôm lấy tôi, hơi thở ấm áp phả vào tai khiến tôi thấy nhột nhột.
Cậu ta là ai? Chẳng phải ba của Tô Uyển Uyển đã mất từ năm ngoái rồi sao?
Có lẽ cơ thể tôi quá cứng đờ, người đàn ông cảm thấy có gì đó không đúng, bàn tay thon dài với những khớp xương rõ ràng siết chặt cổ tôi, cảm giác nghẹt thở lập tức bao trùm toàn thân.
“Cô là ai?”
Người đàn ông nheo mắt, ánh mắt sắc bén như rắn độc nhìn chằm chằm con mồi.
“Chú Dương Khả, chú làm mẹ đau đấy.”
Dương Khả, người đứng đầu Dương thị sau này, sao lại có liên quan đến mẹ con Tô Tình?
“Buông tôi ra.” Mặt tôi đỏ bừng vì nghẹt thở, khóe mắt rưng rưng, trông có vẻ đáng thương.
Dương Khả buông tay, tôi uất ức nói: “Cậu làm tôi đau…”
Kiếp trước tôi cứ mãi theo đuổi Vương Bá, chưa từng yêu đương, cũng không biết làm nũng, chỉ có thể cố gắng nói bằng giọng ngọt ngào nhất có thể.
Sự thật chứng minh, tôi vẫn rất có năng khiếu, chỉ thấy Dương Khả sững người một lúc, sau đó nở nụ cười cưng chiều, xoa đầu tôi nói: “Được rồi, vợ yêu.”
Vợ yêu? Hai người này tiến triển nhanh vậy sao?
Tôi cứng đờ đặt lồng thỏ xuống phòng khách, quay người vào bếp chuẩn bị cơm tối cho Tô Uyển Uyển.
Tôi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-me-ke-thu/3747182/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.