Mạt Sâm vô duyên vô cớ chịu oan ức, còn suýt nữa vì thế mà chết. Nếu La Kiều không đúng lúc chạy tới, Mông Đế thật sự rất có thể đã giết chết nó.
Bất quá, cho dù đã biết đó là hiểu lầm, biết mình bị oan thì Mạt Sâm cũng không có khả năng tìm người tính sổ.
Hai tiểu liệp báo là người khởi xướng, nhưng xét đến cùng, chúng làm vậy cũng vì thái độ của La Kiều. Nếu không phải La Kiều suy nghĩ miên man làm chúng hiểu lầm thì Mạt Sâm cũng không vô duyên vô cớ bị một con hoa báo đánh oan.
Mạt Sâm nếu muốn đòi nợ thì trực tiếp tới tìm La Kiều là được.
Nhưng một khi Mạt Sâm làm vậy thì con hoa báo kia cũng có lý do giết nó.
Cho nên nói, đổ oan thì đổ oan, hiểu lầm thì hiểu lầm, đổ cũng đã bị đổ rồi, hết thảy đã xong, Mạt Sâm chỉ có thể nuốt cơn giận vào bụng.
La Sâm cùng La Thụy thấy anh em Mạt Sâm rời đi thì lấy lòng chạy tới cọ cọ La Kiều, ba ba hẳn không tức giận đi?
Sa Mỗ mang ba tiểu liệp báo đi tới, ánh mắt đảo qua La Kiều làm cậu giật bắn. Nếu ánh mắt có thể giết báo thì hiện giờ La Kiều đã bị xẻ thành tám mãnh. Dưỡng hai tiểu liệp báo thành tính tình hoa báo, cậu cũng giỏi thật a!
La Kiều quay đầu, cậu chỉ là một người ba cưng chiều đứa nhỏ, sao nỡ kêu gào la mắng chúng a!
Mông Đế nằm trên cây nhìn La Kiều, nó biết liệp báo cái mang theo ấu tể kia rất kiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-liep-bao/1305509/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.