Tát Đặc bị thương không nặng, chỉ cần miệng vết thương không nhiễm trùng thì rất nhanh sẽ khỏi hẳn.
La Kiều tìm một ít thảo dược giao cho Tát Đặc, để nó ở lại hang núi nghỉ ngơi, chính mình mang theo hai tiểu liệp báo xuất phát đi săn. Con trai đói bụng, trong nhà lại thêm một kẻ ăn chực, nuôi sống gia đình thật sự không phải chuyện dễ dàng.
Theo thái độ Mông Đế, trong khoảng thời gian ngắn có thể sẽ không tới tìm cậu, này có nghĩa sẽ không có bữa cơm miễn phí. Bất quá một khi con hoa báo này xuất hiện cũng chính là lúc cậu phải ‘cúc cung tận tụy’. La Kiều bắt đầu cảm thấy điều kiện mình trao đổi với Mông Đế vì muốn cứu Tát Đặc thật sự không có lời. Cho dù Tát Đặc nguyện ý trả phí tá túc, ít nhất cũng phải chờ vết thương lành lại mới được.
“Sai lầm lớn a…”
“Ba ba, sai lầm gì a?”
“Không có gì.”
La Kiều vẫy vẫy đuôi, mang theo tiểu liệp báo leo lên gò mối. Gò mối hệt như một cái máy điều hòa thiên nhiên, cho dù nằm bên ngoài hay bên trong đều thoải mái.
Nâng mắt nhìn về phía xa, trên thảo nguyên vắng vẻ không có con mồi nào, đếm móng tính toán, mùa mưa ì ạch vẫn chưa tới, vẫn còn phải chịu đựng những ngày khô ran.
Ngay lúc La Kiều tính toán mang hai tiểu liệp báo đến biên giới lãnh địa thử vận may thì một con kì quái từ mặt đất chui lên. Lỗ tai thật dài, cái mũi cũng thật dài, nó chầm chậm đi tới trước vài bước, sau đó dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-liep-bao/1305472/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.