Thần Chết đưa cô tới phòng lạnh ban nãy. Cô nhân viên nhà tang lễ vẫn ngồi bất động thanh sắc. Vũ Thư cùng Thần Chết mỗi người tự giác ngồi xuống hai cái ghế gần chỗ cô ta. Vũ Thư sốt ruột, kiếm chuyện hỏi Thần Chết: "Chúng ta ở đây làm gì vậy?"
Thần Chết khoanh tay trước ngực, mắt quan sát cô gái rồi điềm nhiên nói: "Chờ đợi, rồi cô sẽ biết, không được hỏi nhiều." Vũ Thư không kìm được tò mò: "Vậy có ai xuống địa ngục vì hỏi nhiều chưa?" Thần Chết quay sang nhìn cô ánh nhìn sâu xa tỏ vẻ suy ngẫm: "Chắc sắp có." Vũ Thư giơ tay ra dấu (X) "Anh làm ơn dẹp hộ suy nghĩ đó đi hộ tôi." Thần Chết lại thản nhiên: "Nếu cô bớt hỏi thì tôi sẽ suy nghĩ lại." Vũ Thư ủ rũ, chống tay lên bàn đối diện với cô gái. "Vậy cho tôi hỏi mấy câu nữa thôi." Lần này Thần Chết ra ân huệ: "Cho cô hỏi ba câu, một số câu không thuộc thẩm quyền tôi sẽ không trả lời, hỏi đi."
Vũ Thư chỉ chờ có vậy: "Sao tôi lại chết vậy?" Thần Chết ung dung: "Câu này tôi trả lời được. Cô chết vì bị người ta đè trúng, chết rất thảm." Vũ Thư vội vàng hỏi tiếp không cân suy nghĩ: "Sao lại là đè chết, ai đè tôi?"
Thần Chết cũng đặt tay xuống bàn gõ nhịp, bình thản trả lời: "Hết ba câu hỏi, chính cái người ngồi trước mặt cô đây này, cô ta nhảy lầu tự tử nhưng đè trúng người cô, cô đập đầu xuống đường, chấn thương sọ não, dập nát nội tạng, gẫy xương cột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-co-chu-tiem-banh/2881973/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.