Nửa năm sau, Lâm Nhi đã có bước ngoặt lớn trong sự nghiệp. Chị Quỳnh Nhu ngỏ ý sang nhượng tiệm bánh lại cho cô. Quỳnh Nhu lui về làm nội trợ, chồng cô nhất quyết không để vợ mình vất vả thêm, cô chỉ cần chăm sóc con nhỏ, còn kinh tế đã có anh gánh vác. Quỳnh Nhu nghĩ đến bọn trẻ nên cũng đồng ý với chồng mình, nhưng tiệm bánh là tâm huyết của cô, không thể bảo nhượng là nhượng ngay được.
Quỳnh Nhu đã quan sát Lâm Nhi một thời gian, cô bé này dù tuổi còn trẻ nhưng tác phong làm việc rất chững chạc, luôn nghiêm túc, cẩn thận và đặc biệt khéo tay. "Lâm Nhi, chị tin tưởng giao lại tiệm bánh cho em, tiền sang nhượng chị chưa cần gấp, em trả góp cho chị dần dần cũng được, chỉ mong em luôn tâm huyết như lúc em giúp chị duy trì tiệm bánh bấy lâu nay."
Lâm Nhi giữ chặt tay Quỳnh Nhu, cô ấy như ngôi sao may mắn trong cuộc đời Lâm Nhi: "Chị Nhu, cuộc sống của em giờ đã khác trước rất nhiều là nhờ có chị, chị luôn tốt với em, tiệm bánh là tâm huyết của chị mà chị cũng để lại cho em, thật sự em không biết lấy gì để đền đáp ân tình này."
"Lâm Nhi, chị không có nhìn lầm, em xứng đáng, từ giờ em sẽ làm chủ, tự em cố gắng, chúc em và cửa tiệm ngày một phát đạt hơn." Lâm Nhi không kìm được nước mắt, cô ôm chặt Quỳnh Nhu, chị ấy vẫn luôn như vậy, vực cô dậy lúc cô khó khăn, kiếp này cô gặp được Quỳnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-co-chu-tiem-banh/2881962/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.