“Cô giáo tới rồi! Cô giáo tới rồi!” Có đồng học đứng ở cửa kêu to lên.
Nghe tiếng giày cao gót "lạch cạch" vang lên bên ngoài hành lang, cảm thụ được thân thể có thể tự do hoạt động cũng thực thể hóa ra được một đôi tay trong suốt, Mạc Cảnh Tuyên không tiếp tục do dự nữa, nhanh chóng thử cùng Tiêu Ảnh câu thông, nếu thân thể còn có biến hóa, vậy thì……
Thân thể trong suốt của Mạc Cảnh Tuyên bám lên thân thể của Tiêu Ảnh, khẽ nói: “Tiêu, nằm xuống”
Trên người thình lình xuất hiện xúc cảm xa lạ cùng với thanh âm ôn nhu đem Tiêu Ảnh còn đang ở phát ngốc bừng tỉnh trở lại, quay đầu nhìn về phía sau lưng, lại không phát hiện được cái gì, nhưng Tiêu Ảnh cũng không có cảm thấy sợ hãi, bởi vì thanh âm kia làm hắn mạc danh cảm thấy an tâm cùng quyến luyến.
Thấy tiểu hài tử có phản ứng, Mạc Cảnh Tuyên gợi lên khóe miệng, không ngừng cố gắng khuyên nhủ: “Tiêu, đừng sợ, nằm xuống, nằm xuống sau đó nhắm mắt lại nào”
Lại lần nữa nghe thấy thanh âm ôn nhu bảo hắn nằm xuống, Tiêu Ảnh khẽ gật đầu, sau đó không chút do dự nằm xuống sàn nhà lạnh lẽo, nhắm mắt lại.
“A! Tiêu Ảnh cũng ngất xỉu rồi!” mấy đứa nhỏ trong lớp học chú ý tới Tiêu Ảnh ngã xuống đất, hoảng sợ hét lên.
Mạc Cảnh Tuyên vội trấn an Tiêu Ảnh “Bé ngoan!”. Tiện đà cúi người cẩn thận xem xét miệng vết thương cho Tiêu Ảnh, phát hiện vết xước khá sâu nhưng lại không lộ xương, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-bong-dang-cua-anh/2820934/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.