Mạc Cảnh Tuyên nhìn cửa phòng đã bị khóa trái nghĩ thầm, còn may ban công của mỗi gian phòng ở lầu trên lầu dưới cách nhau không xa, từ đây nhảy xuống từng ban công hoàn toàn không thành vấn đề, bằng không nếu là từ lầu sáu liền tính là cột khăn trải giường cũng không có đủ chiều dài để đi xuống.
Đứng dậy đi đến ban công, Mạc Cảnh Tuyên cẩn thận quan sát địa hình xung quanh, ở lúc đang tính toán làm sao để đi xuống an toàn nhất, cùng với thời điểm trở về nên từ nơi nào đi lên phương tiện nhất, nhìn một hồi Mạc Cảnh Tuyên lại cảm thán, cũng may quản lý của trường học này khá nghiêm khắc, những người học trong này cũng đều là chút thiếu gia tiểu thư thuộc dạng sinh ra đã ngậm muỗng vàng, bằng không với địa hình như thế này, ban công sớm đã bị mấy người có lòng mang ý xấu dẫm sụp, bất quá vừa lúc cũng phương tiện cho cậu.
Nghĩ như vậy, Mạc Cảnh Tuyên tính toán thực nghiệm một chút, chân mới vừa đặt lên ban công, liền nghe thấy cốc cốc cốc! Tiếng đập cửa, thực nhẹ, thực quy luật, cũng không có vẻ vội vàng, Mạc Cảnh Tuyên nhíu mày, yên lặng thu chân về, tưởng nhân viên quản lý của trường học bởi vì Tiêu Ảnh dẫn theo người lạ vào phòng cho nên mới tìm tới cửa, vì thế không có ra tiếng cũng không để ý tới, thản nhiên trở về phòng khách, dựa vào trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần.
“Cốc! Cốc! Cốc!” Tiếng đập cửa vẫn không nhanh không chậm vang lên, người ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-bong-dang-cua-anh/2820885/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.