Quan Sư ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, hầu hết các phương diện đều đã hoàn toàn bình thường trở lại. Duy chỉ có ánh mắt luôn mang theo sự u buồn, dù nàng cười rộ lên vẫn chất chứa sự chua xót trong đấy.
Bố Quan và mẹ Quan tất nhiên cũng chú ý tình trạng của Quan Sư, nhưng hai người nói bóng nói gió nhiều lần vẫn không tìm ra nguyên nhân.
"Hôm nay con phải đi làm rồi, phải chú ý mọi thứ có biết không? Có việc gì thì gọi điện về, đừng giữ trong lòng nhé." Mẹ Quan đưa Quan Sư đến cửa, bà không yên tâm nên cứ dặn dò mãi.
Nghe vậy, Quan Sư nở một nụ cười trấn an rồi nhẹ nhàng nói, "Con sẽ chú ý mà mẹ, mẹ đừng lo lắng."
"Sao mà không lo lắng được cơ chứ? Mấy ngày nay không biết con đang nghĩ cái gì, cũng không chia sẻ với mẹ." Mẹ Quan thở dài, bà có chút oán trách nhưng chủ yếu vẫn là quan tâm.
Quan Sư chỉ cười chứ không đáp. Nàng không muốn kể chuyện về nữ thần với bất kỳ ai cả, dù sao cũng chẳng ai tin đâu, thay vào đó thì coi như là một bí mật giấu ở nơi sâu nhất của trái tim vậy.
"Mẹ, con phải đi rồi, mẹ và bố phải chú ý đến thân thể, đừng để quá sức nhé." Quan Sư vẫy tay, vừa đi vừa nói.
"Mẹ biết rồi." Mẹ Quan cười rộ rồi đưa Quan Sư đến cửa. Thật ra bà muốn đưa tiễn nàng ra khỏi tiểu khu nhưng Quan Sư không đồng ý.
Quan Sư ra ngoài gọi taxi.
Nàng cứ cho rằng Tân Nguyệt sẽ sa thải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-ban-gai-tra-cong-cua-nu-than/1066961/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.