Editor: Viên Đường
- --
Hai ngày sau, Quan Sư vẫn bị câu nói của Khúc Nhã Hân dày vò nên lúc giúp Bạch Vị Hi tập luyện có chút thất thần. Tất nhiên Bạch Vị Hi cũng nhận ra, cô chờ đến khi buổi tập kết thúc mới dằn sự khó chịu trong lòng xuống rồi mở lời, "Nếu Quan tiểu thư cảm thấy phiền thì không cần thiết phải đi với chị đâu, chị tập một mình cũng được."
Quan Sư nghe vậy hơi sửng sốt, nàng nhìn vẻ mặt mất mát của Bạch Vị Hi, bèn vội vàng giải thích, "Chị Hi đừng hiểu lầm, là do... Ở công ty có vài chuyện phiền lòng."
Sau một hồi đắn đo thì Quan Sư đã tìm ra một cái cớ hợp lý.
"Chứ không phải do chị ngốc nghếch quá hả?" Bạch Vị Hi cẩn thận hỏi lại.
Có lẽ việc phải hướng dẫn cho một người bị khiếm khuyết về hệ thần kinh vận động như nàng sẽ khiến người ta cảm thấy phiền toái.
"Đương nhiên là không rồi." Quan Sư đáp một cách chắc nịch, trên mặt mang theo nụ cười, "Chị Hi đừng nghĩ nhiều, chỉ cần được ở bên chị thì dù có làm gì em cũng cảm thấy hạnh phúc, em sẽ không bao giờ cảm thấy phiền đâu."
Nói xong Quan Sư mới chợt nhận ra lời này giống như đang thổ lộ nên mặt dần đỏ ửng.
Lời của nàng khiến tim Bạch Vị Hi hẫng một nhịp, cô đỏ mặt gật gật đầu.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Quan Sư phải đến công ty.
Nàng ngồi trong văn phòng nhưng đầu óc chẳng đặt vào công việc mà cứ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-ban-gai-tra-cong-cua-nu-than/1066943/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.