Editor: Gà
Vân Bán Lĩnh.
Phượng Bắc Hà đứng trên đỉnh núi tuyết, hơi ngửa đầu nhìn Cửu Trọng Thiên bị mây mù che khuất mấy trăm trượng trên đỉnh đầu, ánh mắt lãnh đạm.
Trên bàn cờ trống rỗng, một con cú tuyết ríu rít nói: "Âm Đằng kia y như là một con chó điên, tình nguyện để linh quả trăm năm kết nát trên cây còn hơn cho, hắn dầu muối không ăn, ta đành phải đi cướp".
Một quân cờ đen linh hoạt chuyển động trong năm ngón tay của Phượng Bắc Hà, hắn không ngẩng đầu lên: "Cướp được chưa?"
"Không". Cú tuyết thiếu chút nữa đưa bộ lông đuôi trọc lóc cho hắn xem, suy sụp nói: "Cái đồ quái quỷ đó cũng không biết ăn cái gì mà lớn, linh lực rất âm tà, ta... Thứ cho ta bất tài".
"Ăn gì mà lớn?" Phượng Bắc Hà thản nhiên nói: "Ăn thi thể".
Cú tuyết ngẩn ra.
Thiếu tôn với cây Âm Đằng đó...... Rất quen thuộc?
Đột nhiên truyền đến một tiếng rồng ngâm từ Cửu Trọng Thiên, một con rồng đen đằng vân giá vũ mà đến, một trận mưa to dữ dội trong nháy mắt rơi xuống đỉnh núi tuyết, bởi vì hàn ý mà ngưng tụ thành băng.
Mưa băng rơi ào ạt.
Cú tuyết bị đập đến ríu rít, nhào xuống trốn dưới bàn đá.
Chẳng bao lâu, rồng đen đáp xuống đỉnh núi tuyết.
Vân Quy hóa thành hình người, mặt vô biểu tình ném một người máu tươi đầm đìa xuống bên chân Phượng Bắc Hà.
Phượng Bắc Hà rũ mắt nhìn, đồng tử co rụt lại.
Tuyết Lộc Y hơi thở thoi thóp, bất tỉnh nhân sự, toàn thân linh mạch hệ hàn tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-bach-tuoc-trong-tay-tien-ton/1049858/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.