Editor: Gà
Trong số tất cả những sinh vật mà Phù Ngọc Thu từng gặp qua, sinh vật chiếm đầu bảng trong danh sách ghê tởm của y, là nhân tộc —— Bởi vì bọn họ luôn tìm ra cách hái U Thảo làm thuốc, rất ghê tởm.
Tiếp theo đó chính là tiếng chim kêu chiêm chiếp, chiếp đến chiếp đi không ngừng.
Sau khi bị chim mổ lá, Phù Ngọc Thu có thể gào khóc suốt ba ngày ba đêm không ngủ không nghỉ.
Nơi ở của Văn U Cốc bốn phía được bao quanh bằng những sợi chỉ đỏ dày đặc đan xen thành kết giới, trên những sợi chỉ đỏ treo vô số chuông, chỉ cần gió thổi qua là có thể dọa lũ chim bay đi.
Phù Ngọc Thu trốn chim cả một đời, nhưng chưa từng nghĩ rằng một ngày nào đó chính mình sẽ biến thành một con điểu thú.
Phù Ngọc Thu sắp sụp đổ.
Y liều mạng ngọ nguậy lộn ngược móng vuốt non nớt của mình, cố gắng mọc rễ để cho y cắm rễ, nhưng vật lộn nửa ngày, chỉ có vài sợi lông tơ nhỏ bé bị giày vò rụng ra.
Phù Ngọc Thu nhìn chằm chằm đôi cánh trắng như tuyết, thiếu chút nữa tức muốn khóc.
Mệnh vẫn ở đó, nhưng y phải sống như một con chim.
Phù Ngọc Thu chỉ cảm thấy cây cỏ rất nhàm chán, ngay cả trọng sinh lại một lần nữa cũng không cảm thấy may mắn, thất hồn lạc phách nằm trên mặt đất mà lặng lẽ rơi nước mắt.
—— Có điều thân xác bây giờ của y tròn vo, khi nằm xuống đầu cũng không chạm được đất, cho nên chỉ có thể lật người, mềm nhũn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thanh-bach-tuoc-trong-tay-tien-ton/1049851/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.