Chương trước
Chương sau
Chương 712: Thái tử cùng công chúa
"Vì sao không thể gọi là Tiểu Thái Dương, tên của em là Húc, ma ma nói, Húc chính là mặt trời vừa sinh ra, không phải Tiểu Thái Dương là cái gì?"
Dáng dấp của Tiểu Linh Nhi có chút mập mạp, còn không có thoát khỏi tao ngộ trẻ con mập, vóc dáng nhìn cũng thấp hơn Tiểu Thái Dương rất nhiều, nhưng mà dạy dỗ Tiểu Thái Dương, vừa nhìn chính là rất quen thuộc. Có thể thấy được bình thường Tiểu Thái Dương không thiếu bị Tiểu Linh Nhi răn dạy.
Tiểu Thái Dương bị tức đến giơ chân: "Đều nói không phải mặt trời vừa sinh ra! Mặt trời vốn là tồn tại, mặt trời là hằng tinh, lớn hơn địa cầu của chúng ta vô số vô số lần, sao có thể là mặt trời vừa sinh ra.'
" Đây chính là ma ma nói! "
" Ma ma nói, Húc là mặt trời mới lên, mặt trời mới lên ý chỉ sáng sớm. Ở đâu là Tiểu Thái Dương? "
" Em xem em xem, em cũng nói là mặt trời mới sinh. Lúc em mới sinh liền rất lớn sao? Thật là! "Tiểu Linh Nhi tuyệt không để ý Tiểu Thái Dương đang giơ chân, một mặt thái độ đối với người em trai này đã không còn gì để nói.
" Em thật sự là.. "Tiểu Thái Dương bị tức đến không muốn không muốn, gào lên một câu:" Em nói em cả ngày không học vấn không nghề nghiệp, mỗi lần đi ra ngoài đều không mang theo giấy, đi vệ sinh luôn là không ra được, luôn muốn anh đưa, cả ngày trừ ăn ra, em còn sẽ làm gì? "
Tiểu Linh Nhi không chịu thua nhìn Tiểu Thái Dương, đột nhiên lộ ra một nét cười làm cả tinh cầu tan chảy, sau đó ở bên cạnh miệng cười làm một cái kéo tay, rất có sức thuyết phục nói:" Chị còn sẽ bán manh! "
Tiểu Thái Dương:".. -_-
"
Dứt lời, Tiểu Linh Nhi liền từ bên trong túi quần sờ soạng một viên kẹo ra. Cho dù đã sờ soạng một viên kẹo ra, túi quần nhìn qua vô cùng to lớn kia so với thân hình của cô vẫn là phình lên như cũ.
Đang chuẩn bị lột giấy gói kẹo, Tiểu Thái Dương liền không thể nhịn được nữa quát:" Rửa, tay! "
Tiểu Linh Nhi ngoan ngoãn ồ một tiếng, nhưng theo bản năng vẫn là trực tiếp đem kẹo để vào trong miệng, lúc này mới chạy tới rửa tay.
Sau khi rửa tay xong, Tiểu Linh Nhi không với tới giấy xoa, liếc mắt nhìn hai phía, thấy chỉ có Chung Thiên Thiên ở nơi đó, thế là dùng thanh âm ngọt ngào nói:" Chị gái xinh đẹp, chị có thể lấy giấy giúp em sao? Cảm ơn! "
Chung Thiên Thiên lườm Tiểu Linh Nhi một chút, mặc dù kinh hãi tướng mạo của hai đứa bé này quá nghịch thiên, nhưng mà nghĩ đến hai đứa bé này gọi người nào đều là chị gái xinh đẹp, cho nên cô quyết định không để ý đến bọn họ. Thế là lại xoay đầu, không để ý tới Tiểu Linh Nhi.
" Em dùng bao giấy của em xoa tay đi. "Tiểu Thái Dương nhắc nhở.
" Thế nhưng mà sử dụng hết liền không có. Tiền của chúng ta cũng không nhiều.. "Tiểu Linh Nhi đau lòng. Dù sao trên người cô không thường có giấy.
Chung Thiên Thiên một bên trang điểm, một bên bĩu môi.
Còn tưởng rằng là con cái nhà quyền quý nào, kết quả trong nhà vậy mà nghèo đến nỗi ngay cả khăn giấy cũng không mua nổi.
Thấy Chung Thiên Thiên hoàn toàn không định trợ giúp mình, Tiểu Linh Nhi cũng không có cách nào, chỉ có thể lấy ra giấy còn lại trong túi, lau sạch sẽ tay nhỏ, sau đó cùng Tiểu Thái Dương đi ra ngoài.
Cố Minh Triết chờ đến bực bội, liền gọi điện thoại ở bên ngoài. Cho nên hai đứa bé nhìn quen mắt đi ra, anh cũng không thể nhìn thấy.
Mãi đến hai anh em đi đến chỗ rẽ cuối cùng, một đám vệ sĩ người mặc âu phục đã sắp gấp điên mới thở phào nhẹ nhõm.
" Tiểu thiếu gia, tiểu tiểu thư, các người đây là đi đâu? Thật sự là làm chúng ta sợ muốn chết! "
" Chúng ta cũng không phải trẻ con, các người không cần thiết nhắm mắt theo đuôi theo sát chúng ta!'Tiểu Thái Dương đứng đắn nghiêm túc nói.
"Đúng vậy!" Tiểu Linh Nhi một bên hài lòng ngậm lấy viên kẹo vị dâu..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.