Chương trước
Chương sau
"Chuyện gì? Ông.. Đừng dọa tôi! Chúng ta có Thiên Thiên, có chỗ dựa là hào môn bậc nhất, hiện tại đối với chúng ta mà nói còn có thể có chuyện không tốt gì?"
"Tôi có khả năng đang bị theo dõi."
Lời nói của Chung Khuê Quân làm mặt Giang Xu Uyển cùng Giang Hàn Lâm đồng thời trở nên tái nhợt.
"Có ý gì?" Hai người trăm miệng một lời.
"Tập đoàn Vân Thượng vẫn luôn rửa tiền cho một tổ chức, mà tổ chức kia chính là tổ chức vẫn luôn đối đầu với Xích Dương trước đó, cũng là tổ chức mà bộ đội đặc chủng vẫn luôn đang đả kích."
Toàn bộ người nhà họ Giang đều trợn trọn mắt.
"Ông.. Sao ông biết bản thân đã bị theo dõi."
"Bởi vì Noãn Noãn đã kéo số điện thoại của tôi vào sổ đen."
"Chỉ bởi vì cái này?" Trong nháy mắt Giang Xu Uyển thở dài một hơi.
"Bà biết giác quan thứ sáu của tôi vẫn luôn rất chuẩn, kỳ thật lúc trước tôi đã có dự cảm rất không tốt, chỉ là không mãnh liệt như vậy. Nhưng mà vừa rồi các người dùng điện thoại di động của tôi gọi điện thoại cho Noãn Noãn, nó lại kéo tôi vào sổ đen, điều này mới khiến loại cảm giác xấu trong lòng tôi tăng lên. Noãn Noãn ở cùng một chỗ với Xích Dương, thế nhưng mà nó kéo tôi vào sổ đen, rõ ràng sẽ không lại để ý đến tôi. Cho nên tôi cảm giác, tôi khả năng là bị theo dõi."
"Vậy.. Nếu bộ đội theo dõi ông, sẽ đối với ông như thế nào?"
Chung Khuê Quân lắc đầu: "Không biết. Hoặc là thả dây dài câu cá lớn, hoặc là trực tiếp bắt lại."
"Chứng cứ phạm tội của tập đoàn Vân Thượng đã rơi vào trong tay đối phương?"
Chung Khuê Quân ngưng lông mày: "Không có. Trước đó tôi còn cất thứ quan trọng nhất trong tủ bảo hiểm, sau đó sợ không an toàn, hai ngày trước tôi đã tiêu hủy những vật kia. Ít nhất sau khi bọn họ bắt tôi sẽ không tìm thấy bất kỳ chứng cứ gì."
Giang Hàn Lâm thở dài nhẹ nhõm, an ủi: "Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi! Bảng báo cáo tài vụ của tập đoàn Vân Thượng vẫn luôn làm rất tốt, ngay cả đoàn đội luật sư của ngân hàng RS đều không phát hiện ra, chỉ cần ông tiêu hủy chứng cứ ban đầu, cho dù là phía trên làm ông đi vào nói chuyện, cũng sẽ không có vấn đề. Bình thường chúng ta cũng không thấy mặt bọn họ, cũng không biết đối phương là ai. Cho nên không có việc gì."
"Cái gì? Ngay cả con cũng tham dự?" Giang lão thái thái nhìn Giang Hàn Lâm, trong nháy mắt có loại cảm giác hủy diệt như bị ngũ lôi oanh đỉnh.
Làm một người phụ nữ nông thôn thâm niên, bản chất của Giang lão thái thái là một người vô cùng trọng nam khinh nữ. Đối với đứa con trai duy nhất này, bà bồi dưỡng Giang Hàn Lâm rất tốt. Là học sinh trường đại học lúc đó.
Thế nhưng mà Giang Hàn Lâm lại tham dự vào chuyện nguy hiểm như vậy.
Một khi Chung Khuê Quân bị bắt, chỉ sợ đứng mũi chịu sào chính là con trai của bà đi?
Nhưng mà đối với sự lo lắng của Giang lão thái thái, hai người đàn ông không hề để ý.
Chung Khuê Quân nói: "Hi vọng đi, là như vậy liền tốt nhất. Chẳng qua tôi muốn nói với các người chính là chuyện sau khi tôi bị gọi đi vào thẩm vấn. Nếu bọn họ có chứng cứ của tôi, muốn thẩm phán tôi, các người sẽ làm thế nào?"
"Khuê Quân, ông nói, chúng tôi sẽ làm theo sự phân phó của ông là được." Giang Hàn Lâm rất nghĩa khí mở miệng.
"Sau khi tôi đi vào, nếu thật sự bị bắt được chứng cứ gì, các người liền lập tức tìm Chung Thiên Thiên, để người nhà của nó nghĩ biện pháp thả tôi ra."
"Yên tâm đi, cái này còn cần ông nói sao? Về sau Thiên Thiên chính là thiên kim hào môn bậc nhất nước Z, chẳng lẽ còn có thể không giúp người ba là ông?" Giang Xu Uyển ở một bên cam đoan.
Nếu là bình thường, không có người làm chủ là Chung Khuê Quân, bà khẳng định đã sớm luống cuống sợ hãi mà khóc, thế nhưng mà gặp được chuyện lớn như vậy, bà hoãn lại tinh thần rất nhanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.