Chương trước
Chương sau
Quả nhiên đại thần là không thể trêu chọc, nếu không liền chờ thành quả vất vả tu luyện bị hủy trong một sớm đi.
Cho nên dù là tài khoản của một nhân tài kỹ nữ vẫn là màu đỏ, nhưng không có người dám đi gϊếŧ anh, trêu chọc anh.
Nhưng trên thực tế, sau khi Lãnh Kỳ Duệ lấy ra trang bị cấp cao nhất, liền để quản gia Văn Nghệ đi lên gϊếŧ người giúp anh.
Dù sao còn có một kẻ đầu têu cần anh đi thu thập.
Nhà Selina ngay tại phía sau nhà Lãnh Kỳ Duệ. Cũng không biết đường đường là con gái công tước vì sao lại chạy tới loại địa phương nhỏ như thành phố Giang này, còn đến tai họa anh.
Tóm lại, gặp được Selina, Lãnh Kỳ Duệ liền giận không chỗ phát tiết.
Còn chưa đi tới cửa, liền nghe được một thanh âm tức giận lại sắc nhọn đang mắng chửi người.
"Selina, con xem thật kỹ diện mạo của mẹ cùng con một chút, đây là có thể gạt được người sao? Mẹ chính là mẹ của con, đây là sự thật không thể nghi ngờ! Mẹ đều chủ động tới nhận con, con có tư cách gì không nhận mẹ? Nếu là không có mẹ cho con sinh mệnh, con có thể đi vào trên thế giới này sao? Có thể trở thành con gái nuôi của công tước sao? Con quả thực quên nguồn quên gốc!"
Lãnh Kỳ Duệ nghe được âm thanh chửi rủa, dừng lại bước chân.
Nhìn về phía người phụ nữ mắng Selina kia, Lãnh Kỳ Duệ khẽ nhíu mày.
Người phụ nữ này anh biết, đây là Cố Trà Yên, đương gia chủ mẫu của nhà họ Hoàng, hào môn bậc hai ở thủ đô. Nhà họ Cố có thể từ thành phố Giang phát triển đến thủ đô, trở thành hào môn bậc ba ở thủ đô, hoàn toàn chính là dựa vào vị tiểu thư nhà họ Cố này.
Trước đó Lãnh Kỳ Duệ chưa từng đem Cố Trà Yên cùng Selina liên hệ đến cùng một chỗ, thế nhưng là giờ phút này khi hai người đứng đối mặt nhau anh mới phát hiện, mặc dù Selina là con lai, thế nhưng là xem ngũ quan của cô, lại có sự tương tự kinh người với Cố Trà Yên.
Hóa ra Selina lại là con gái của Cố Trà Yên!
Nhưng Cố Trà Yên không phải có một đứa con gái một đứa con trai sao? Bà ta sinh Selina lúc nào? Gia chủ nhà họ Hoàng biết chuyện Cố Trà Yên có một đứa con gái trước khi kết hôn với ông ta không?
"Tôi quên nguồn quên gốc? Nguồn gốc của tôi là ai? Nhà họ Hoàng sao? Lúc nói lời này trái tim bà không đau sao? Đừng tưởng rằng lúc ấy tôi còn nhỏ không biết cái gì. Bà ghét bỏ ba tôi không có tiền, ghét bỏ tôi làm mất mặt bà.
Nếu như không phải ba tôi khăng khăng muốn bảo vệ tôi, uy hiếp bà nếu như bà không sinh tôi, ông ấy liền muốn đi kiện bà, không cho bà kết hôn cùng người đàn ông họ Hoàng kia, chỉ sợ bà đã sớm phá thai. Đối với loại đao phủ như bà, bà nói tôi quên nguồn quên gốc? Thật sự cho rằng tôi lớn lên ở nước ngoài liền không hiểu thành ngữ là có ý gì sao?"
Cố Trà Yên chẳng những không đỏ mặt, ngược lại thật vui vẻ Selina nói như vậy.
Lộ ra một nụ cười chiến thắng: "Cho nên con vẫn là thừa nhận con chính là của con gái mẹ đúng không? Mẹ biết khi đó con đã năm tuổi, đã có ký ức cùng ý nghĩ. Làm sao có thể không biết mẹ?
Selina, lúc đầu sở dĩ mẹ cùng ba con tách ra, cũng không phải là chê ông ấy nghèo. Nếu như mẹ thật bởi vì việc này ghét bỏ ông ấy, vậy mẹ căn bản liền sẽ không yêu đương với ông ấy. Sở dĩ mẹ cùng ông ấy tách ra, hoàn toàn là bởi vì ông ấy tâm thuật bất chính! Nếu như ông ấy là một người đàn ông tâm địa thiện lương, ông ấy liền sẽ không đến tìm mẹ khi mà ông ấy biết rõ mẹ đã lấy chồng, sẽ không biết rõ lúc ấy mẹ không có cách nào nuôi dưỡng con còn nói ban đầu mẹ không muốn sinh con, muốn phá con.
Mẹ là mẹ của con, thử hỏi trên thế giới này có người mẹ nào là không yêu con mình? Con là con gái của mẹ, là người thân nhất của mẹ trên thế giới này, mẹ làm sao có thể không yêu con?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.