Không chỉ chiếm đoạt di sản của mẹ cô, còn vì cô ta, vứt bỏ cô khi cô mới 3 tuổi, còn bán đi địa phương như vậy.
Hơn một nghìn thi thể trẻ con lại hiện lên lần nữa ở trước mắt Chung Noãn Noãn.
Nếu không phải ngay thời khắc nguy hiểm nhất kia, dị năng của cô thức tỉnh, làm cô có thể rõ ràng xem được nhược điểm của thân thể đối phương, còn để tốc độ của cô có thể khác hẳn với người thường, cô cũng sẽ trở thành một trong số hơn một nghìn thi thể kia.
Cho nên chỉ là nhìn một cái, sát khí bên trong đôi mắt Chung Noãn Noãn liền không tự giác tiết lộ một chút.
"Cô.. Cô nhìn tôi làm gì? Cô chửi bới tôi ngay trước mặt cư dân mạng cả nước, cô còn có lý?"
Chung Thiên Thiên lại lui hai bước.
Bởi vì hơi thở làm cô không rét mà run phát ra từ trên người Chung Noãn Noãn kia càng ngày càng nặng.
"Chung Thiên Thiên, cô cảm thấy giữa tôi và cô chỉ là bởi vì chuyện của Xích Dương như vậy sao? Chẳng lẽ cô không cảm thấy cô thua thiệt tôi rất nhiều sao?"
Nhìn xem ánh mắt trong suốt mà sắc bén của Chung Noãn Noãn, trái tim Chung Thiên Thiên càng luống cuống.
"Cô.. Cô có ý gì?"
Khóe môi Chung Noãn Noãn cong lên một độ cong gần như yêu mị, cái cười trong chớp nhoáng này quả thực lung lay tâm thần của toàn bộ các bạn học, làm mọi người cảm thấy Chung Noãn Noãn giống như có chút khác biệt, nhưng lại không nói nên lời chỗ nào không giống.
"Tôi có ý gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424911/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.