Chương trước
Chương sau
Lúc ấy dưới tình huống bệnh tình phát tác, Xích Dương đau đớn khó nhịn, lại thêm bị trúng thuốc của Chung Thiên Thiên, cho nên Noãn Noãn đang làm gì, anh đang làm gì, anh đã không có cách nào khống chế, chỉ có thể bản năng tìm kiếm đường ra.
Giờ phút này, Chung Noãn Noãn ngồi ở trên người Xích Dương, một bên ra sức hôn anh, một bên nghĩ lần đầu tiên của bọn họ.
Cảm giác lần này tốt hơn nhiều so với lần trước, tốt chỗ nào Chung Noãn Noãn không biết, cô cảm thấy lần này loại tư thế ở phía trên của cô rất tuyệt.
Tâm lý kiến thiết của Xích Dương còn chưa làm tốt, liền bị loại cảm giác điên cuồng phô thiên cái địa này bao phủ lại.
Vừa mới bắt đầu, Xích Dương còn có chút sợ xe động quá mạnh khiến người bên ngoài biết bọn họ đang làm gì ở bên trong.
Cho nên anh vẫn luôn ẩn nhẫn, cả người đều tùy cô gái nhỏ ở trên người anh muốn gì cứ lấy.
Nói thật, anh thật không nghĩ qua lần thứ hai của bọn họ sẽ là trong xe.
Dù sao lần đầu tiên là anh phạm sai lầm, mà lại là trên mặt đất.
Cho nên anh đã sớm nghĩ kỹ, lần thứ hai của bọn họ, nhất định phải ở một nơi vô cùng lãng mạn, một nơi khiến cả thể xác và tinh thần của cô đều vui vẻ.
Anh có nghĩ qua tại một biển hoa mênh mông vô bờ huân y, hoặc là trong một biệt thự ở bờ biển, hoặc là bên trong phòng hoa xanh um ánh nắng, hay là bên trong du thuyền xa hoa thoải mái dễ chịu trên đại dương bao la mênh mông vô bờ..
Tóm lại, chưa từng nghĩ tới sẽ là trong xe.
Vẫn là dưới tình huống tùy tiện như vậy.
Xích Dương có loại cảm giác sau khi bị lừa tình cảm, lại bị đối phương ăn xong lau sạch là chuyện gì xảy ra?
Chẳng qua ý nghĩ như vậy cũng chỉ là thoáng qua trong đầu anh một cái mà thôi, rất nhanh, liền bị cảm giác phô thiên cái địa không cách nào miêu tả che mất tất cả tư duy.
Rốt cục, Xích Dương cũng không thể chú ý nhiều như vậy, nhẹ nhàng xoay người một cái liền đem kẻ đầu têu tên vô lại ép đến ở trên ghế dựa.
Nói như thế nào đây?
May mắn hôm nay là thời gian làm việc, người chạy tới trung tâm thành phố dạo phố không nhiều.
May mắn nơi này khoảng cách cục cảnh sát không xa lắm, mà cục cảnh sát lại là chọn một khu đường đi náo nhiệt yên tĩnh, cho nên dù là có người đi qua nơi này, cũng không nghĩ trong xe đang lắc lư này có hai người đang diễn cảnh thiếu nhi không nên nhìn.
Còn tưởng rằng nơi này cách cục cảnh sát gần, đây cũng là chiếc xe đặc thù, cho nên người ở bên trong đang bố trí cái gì, hoặc là đang làm trang bị gì đó đâu.
"Ách!"
Theo một tiếng gầm rú giống như đau đớn, giống như thỏa mãn, chiếc xe lắc lư đến càng ngày càng kịch liệt rốt cục yên tĩnh trở lại.
Mặc kệ là Xích Dương vẫn là Noãn Noãn, giờ phút này đều là mồ hôi đầm đìa.
Đặc biệt là Noãn Noãn, vì ăn mặc có vẻ ngoan ngoãn đi học, một thân áo khoác của cô đều là lông xù, giống như quả cầu lông.
Vừa rồi dưới tình thế cấp bách lại không cởϊ áσ khoác.
Lần này tốt, mặc dù quần áo là bị cởi ra, thế nhưng là bởi vì không cởϊ áσ khoác, mặt của cô đều nhanh nóng thành khoai nướng.
Xích Dương thấy thế, liền lập tức vươn tay, từ ghế sau xe lấy ra một hộp giấy, bắt đầu cẩn thận lau cho Noãn Noãn nhà anh.
Phiền muộn, hoảng hốt cùng lo lắng trước đó, tại trận tình yêu làm cho người ta bỏ ra cực hạn này tan thành mây khói.
Sao anh có thể nghi ngờ Noãn Noãn nhà anh như vậy?
Nếu như cô thật sự chỉ là xử lý mấy chuyện vụn vặt của nhà họ Chung xong liền sẽ rời đi, lại cần gì phải dưới tình huống quan hệ của bọn họ không xong như vậy lại đột nhiên đối tốt với anh?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.